Quả nhiên chiếc xe dừng lại bên cạnh chiếc xe bò đang lắc lư của bọn họ, cùng với tiếng hạ cửa xe, một giọng nói nam quen thuộc vang lên: “Xin chào, mọi người là người của thôn Khương gia sao?”
Xe bò đành phải dừng lại.
Khương Trường Hưng còn chưa kịp trả lời, Khương Đinh Hương đã ngại ngùng nói: “Đúng vậy, chúng tôi đều là người của thôn Khương gia.”
Vẻ mặt của Khương Chi có chút kỳ lạ nhìn về phía cô ta, bởi vì dáng vẻ ngu ngốc ngượng ngùng này của Khương Đinh Hương làm cô cảm thấy rất quen.
“Ha ha, thật trùng hợp, mọi người có bao giờ thấy người nào trong làng có vết bớt này ở mu bàn tay chưa?”
Mấy người họ đều nhìn về phía đó, Khương Chi cũng không muốn bản thân trở thành khác loại, cho nên cũng không vui vẻ gì quay người lại, người ngồi ở ghế lái chính là Cố Tuyển, người đàn ông lắm chuyện mà cô đã gặp được ở bệnh viện, Thi Liên Chu ngồi ở ghế phụ lái, cũng không quay đầu, chỉ để lộ ra một nửa đường cong của khuôn mặt đẹp trai.
Trên tay Cố Tuyển cầm một bức ảnh, trên ảnh là hoa văn đen trắng, một bức ảnh phóng to mu bàn tay, cùng một vết bớt hình trái tim đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play