Bên kia, Khương Chi đã ngồi vào ghế, chờ bác sĩ lấy thuốc đến băng bó lại vết thương cho cô.
Vào những năm 80, thiết bị khám chữa bệnh ở những nơi thị trấn, vùng quê thế này thật sự rất kém, rất nhiều trung tâm y tế hoặc bệnh viện đều không được bố trí những dụng cụ, thiết bị trong y tế, mà thuốc men cũng được thay thế thành thuốc Tây, chữa trị bằng phương pháp Trung y cũng được thay thế bằng cách chữa trị theo phương pháp Tây y mang đến hiệu quả nhanh chóng hơn.
“Nếu cô chậm trễ hơn hai ngày nữa thì vết sẹo này sẽ còn mãi trên đầu cô, cô thật sự xem nhẹ vết thương này quá rồi đó.”
Bác sĩ vừa xử lý vết thương cho Khương Chi vừa lên tiếng phàn nàn.
Khương Chi cũng không phản bác lại một câu nào, trán cô nhói lên liên tục khiến cô phải hé miệng hít hà. Nguyên chủ này cũng thảm quá, chỉ ăn một bữa cơm mà bị người ta đánh cho bể đầu chảy máu, suýt nữa đã mất cả mạng.
Đản Tử đứng cạnh nhìn thấy, trong mắt cậu bé đã rưng rưng nước, cậu bé nhỏ giọng nói: “Mẹ, có phải rất đau không?”
Khương Chi đưa tay che khuất tầm mắt Đản Tử, cười nói: “Không có gì, mẹ không đau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT