Sắc mặt Khương Chi như cười như không.
Bạch Hương Chi bị ánh mắt của cô nhìn chằm chằm đến phát sợ, nhưng vẫn cắn răng nói: “Ni nhi, mẹ nghe chị cả con nói, con mang một miếng thịt đến nhà thư ký à? Con đi làm gì? Có chuyện gì khó khăn không giải quyết được sao, sao không nói với mẹ?”
Nhắc tới chuyện này mới nhớ, giọng điệu của Bạch Hương Chi không khỏi mang theo chút oán trách.
Con bé này, lớn như vậy bọn họ là cha mẹ còn chưa được hưởng phúc, bây giờ lại mang thịt cho nhà Khương Đức Hải, thật đúng là không biết báo ơn, độc ác, đồ vong ân bội nghĩa, không biết bà mẹ già này ngay cả mùi tanh của thịt còn chưa được ngửi sao?
“Không có gì, mẹ, trong nhà còn thiếu gạo nấu cơm, con dẫn Đản Tử lên núi đây.”
Dứt lời, Khương Chi dẫn Đản Tử đi mất.
Bạch Hương Chi ngơ ngác nhìn theo bóng dáng của Khương Chi, không hiểu sao lại cảm thấy xót xa trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT