Tào Kiến bị chọc giận tới bật cười: “Đã là lúc dầu sôi lửa bỏng thế này rồi, ông còn ở đó có lòng thanh thản mà quan tâm em gái mình hả? Cút!”
Sắc mặt Lưu Tiểu Cường xám xịt, môi run rẩy, sau cùng ông ta đành phải khom người, cúi đầu rời khỏi đồn.
Tào Kiến hút thuốc, nhìn theo bóng lưng mập ú của Lưu Tiểu Cường, trong mắt ông ta toát lên vẻ tàn nhẫn, trong miệng cũng thì thào: Tiểu Cường, ông không nên trách lòng dạ sở trưởng tôi độc ác, xảy ra chuyện thế này rồi, dù thế nào cũng phải có người chịu trách nhiệm.
Ông ta biết rõ, nếu hôm nay không đẩy một người ra thế tội thì không có cách nào lắng xuống được.
Không cần nói đến nhà họ Thi, chỉ cần nói đến Lê Cần thì đó cũng không phải nhân vật dễ chọc vào, nghe nói ông ấy chỉ có một đứa con trai, đứa con duy nhất suýt nữa đã chết ở chỗ này, ông ấy có thể ôn tồn nói không có vấn đề gì sao?
Không thể khiến nhiều nhân vật lớn để mắt đến trấn Đại Danh này như thế, tuyệt đối không thể!
Ông ta cũng hết cách rồi, chỉ đành đánh mất một cánh tay đắt lực mà thôi, chỉ hy vọng Lưu Tiểu Cường thức thời, chờ thoát ra rồi, ông ta lại tiếp tục dùng Lưu Tiểu Cường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT