Ánh mắt của Lê Đăng Vân trừng lên giống như la sát, miệng nói ra những lời tục tĩu, anh ấy không che giấu được sự sợ hãi và bực bội trong lòng.
Nếu không có Khương Chi thì lúc nãy anh ấy đã xém chết rồi!
Sắc mặt của Lưu Tiểu Cường lúc trắng lúc xanh, ông ta biết lần này chọt phải tổ ong vò vẽ rồi.
Loại chuyện giống như giết người này, làm không sạch sẽ thì sẽ để lại cái đuôi, sau đó chính là phiền phức đếm không xuể.
Tào Kiến nhìn Lê Đăng Vân, rồi ông ta lại nhìn Lưu Tiểu Cường, trong lòng âm thầm mắng chửi: Tên Lưu Tiểu Cường đáng chết này, làm việc cũng làm không sạch sẽ, bây giờ còn phải để ông ta đến giải quyết giúp lau mông, lúc trước thì cũng thôi vậy, bây giờ tên này ị trước mặt người ta luôn rồi, ông ta có thể làm gì được?
Lê Đăng Vân ổn định lại cảm xúc, đao to búa lớn mà đi đến chỗ bàn làm việc, ngồi xuống cái ghế gỗ, lớn tiếng nói: “Tôi sẽ chờ ở đây! Thiên Tứ, cậu trở về tìm người đi! Tôi ngược lại muốn xem hôm nay có người nào chạy được!”
Từ nhỏ đến lớn thì anh ấy chưa từng chịu thua thiệt như vậy đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play