Phó Đông Thăng vẫn nho nhã như trước nhưng nhìn dáng vẻ ông ấy thở hồng hộc thế này là biết ông ấy phải chạy thẳng một đường đến đây.
Vừa nhìn thấy trên người Khương Chi đều nhuốm máu, Phó Đông Thăng phải hít vào một hơi khí lạnh: “Tiểu Khương, cô không sao chứ? Tôi nghe đồng chí công an nói cô gặp phải cướp bóc giết người.”
Khương Chi gật đầu, kể đơn giản từ đầu đến cuối cho Phó Đông Thăng nghe.
Vẻ mặt Phó Đông Thăng thổn thức, lúc ông ấy nhìn Khương Chi, càm xúc trên mặt ông ấy vô cùng phức tạp nhưng cực kỳ kính nể cô.
Trong thời gian này ông ấy cũng không yên, mỗi ngày nhà xuất bản huyện Thấm đều sai người đến nói ngon nói ngọt, bảo ông ấy mau chóng tìm “Đại Thần” rồi ký hợp đồng lại một lần nữa, nhà xuất bản huyện Thấm đã chịu nhả ra, bây giờ không cần đề cập đến nhuận bút một ngàn chữ hai mươi đồng mà ở phương diện lợi ích họ cũng chấp nhận nhường ra.
Cho dù “Đại Thần” đòi hỏi phân chia lợi nhuận theo tỷ lệ một chín cũng không cần hỏi, ông ấy có thể tự mình xử lý.
Phó Đông Thăng có lòng tin với tài năng của Khương Chi nhưng cô có chấp nhận điều kiện của nhà xuất bản hay không thì ông ấy không chắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play