Một lúc lâu sau, Vương Tông Phường mới ra tới.
Anh ta chỉ mặc độc chiếc quần lót, khoác áo khoác ngoài, đi tới ngồi xuống chiếc ghế dựa, vô cùng tự nhiên bắt chéo chân lên, phanh ngực để lộ bộ ngực, dáng vẻ cà lơ phất phơ.
Vương Bằng Phi nhíu mày nhìn anh ta, thật sự không hiểu tại sao đứa con duy nhất của ông ta lại trở nên như thế này.
Vương Tông Phường nhướng mi nhìn ông ta một cái, dường như thích thú với sự “Chán ghét” của ông ta, ôm bụng cười nói: “Ha hả, đừng nhìn tôi như vậy, tôi đều học theo ông.”
Vương Bằng Phi đè nén cơn lửa giận trong lòng, nói: “Cha có chuyện này, muốn bàn bạc với con.”
Vương Tông Phường cầm chiếc đũa gấp đậu phộng, giọng nói tùy tiện: “Nói nghe thử xem.”
“Con đánh người ta thành tàn phế, phải bồi thường 5000 đồng tiền, tiền này, chúng ta có thể không cần tự mình kiếm mà để cho người khác kiếm.” Vương Bằng Phi híp híp đôi mắt đậu xanh, nghĩ tới văn kiện hợp đồng mà ông ta nhìn thấy ở chỗ Đặng Hâm, trong lòng nóng hừng hực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT