Cô đi đến bên cạnh giường, nhìn Tiểu Diệu đang nhai táo, dịu dàng nói: “Sao rồi? Con có thấy khó chịu ở đâu không?”
Tiểu Diệu lắc đầu, cảm xúc vẫn có chút chán nản, nói: “Mẹ, con không sao cả.”
Cậu nhóc vẫn còn chưa thoát ra khỏi nỗi buồn ‘đã tìm được anh cả nhưng anh cả không muốn quay về’, mong muốn lớn nhất của cậu bé là gia đình mình có thể được đoàn tụ hạnh phúc bên nhau.
Khương Chi mím môi, trong lòng cũng có chút nặng nề.
Tính cách của Hổ Tử bướng bỉnh cố chấp, một khi đã quyết định chuyện gì thì khó mà thay đổi, nếu không sau khi trốn thoát thành công, cậu bé cũng thà chọn lang thang ăn rác còn hơn về nhà.
Ở trong lòng của cậu bé, mẹ và các anh em trước đây đều đã trở thành một thứ ‘râu ria’ có thể vứt bỏ được.
Lúc này, giọng nói vui mừng của Trương Anh Tử cắt đứt suy nghĩ của cô, “Chị Khương, chị nhanh đến đây xem quần áo mà em làm này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play