Còn chưa đợi Thi Liên Chu mở miệng, Khương Chi đã nói tiếp: “Đi thôi! Anh dẫn đường đi, tôi giúp anh, như vậy xem như hết nợ nần nhau.”
Thi Liên Chu nhìn cô, không nói thêm lời nào, anh dẫn cô đi đến vườn hoa phía sau của tòa nhà.
Khương Chi vừa đến, cô ngửi được hương hoa thoang thoảng, thời tiết tháng tư nên lá cây cũng không tính là um tùm thì càng không cần nói đến hoa.
Khương Chi phóng tầm mắt nhìn xung quanh thì lập tức nhìn thấy một thác hoa nghiêng xuống từ một nơi hẻo lánh, thân dây leo quanh co khúc khuỷu tràn ra giàn che, nụ hoa màu tím đỏ rủ xuống tạo thành một biển hoa giấy xinh đẹp, nếu ở đời trước, chỉ sợ nơi này sẽ trở thành thánh địa được đánh thẻ đỏ trên mạng xã hội mất.
Thi Liên Chu đi thẳng một đường, các nhân viên đang bận rộn làm việc nhao nhao chào anh một tiếng: “Đạo diễn.”
Khương Chi đi theo phía sau anh, tất nhiên đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt tò mò.
Lúc này có một dáng người quen thuộc từ một góc hẻo lánh đi đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT