Khương Chi nhìn bản thân ở trong mơ bị đánh gãy chân, nằm cạnh thùng rác đầu đường như con chó chết, hơi thở thoi thóp.
“Khương Chi, cô thật đáng chết.”
“Cô thật đáng chết!”
Khương Chi đột nhiên mở mắt ra.
Lọt vào trong tầm mắt, là ánh mắt lo lắng của Tiểu Trụ, cậu bé nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Khương Chi thở hổn hển, ngón tay cấu vào lòng bàn tay để cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh lại.
Cô lấy lại bình tĩnh, giơ tay sờ sờ đầu Tiểu Trụ, nhẹ giọng nói: “Mẹ không sao, sao con lại thức rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT