Trương Thuận nhíu mày nói: “Miêu Tử, con với em gái con ở lại bệnh viện huyện Thấm đi, đợi ổn rồi quay trở lại.”
Trương Anh Tử mím môi, bướng bỉnh nói: “Không cần! Con có thể quay về!”
Trụ Tử nhìn những người đã từng là người thân của mình, đôi lông mày nhỏ nhíu chặt lại.
Ánh mắt Khương Chi xẹt qua mặt Trụ Tử, nói: “Mọi người về trước đi, vừa rồi mới thay đổi phòng bệnh sạch sẽ cho Trụ Tử, đã bảo Anh Tử ở cùng phòng với cậu bé, sau này tôi sẽ dẫn bọn họ cùng trở về.”
Mọi người đều sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Khương Chi.
Trương Thuận ngập ngừng nói: “Chuyện này.… Chuyện này không tốt lắm.”
Khương Chi cười cười: “Chân của Anh Tử là do cứu Trụ Tử mới bị như vậy, tôi cũng nên giúp đỡ. Với lại, bình thường tôi phải ra ngoài làm việc, chỉ có Trụ Tử và Tiểu Qua ở trong phòng bệnh thì tôi cũng không yên tâm, có Anh Tử ở đây, ít nhiều cũng coi như là có người giúp đỡ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play