Khi cô trở lại bệnh viện, Trụ Tử đã tỉnh rồi, cô y tá cũng đã găm kim vào mu bàn tay của cậu bé để truyền nước.
Cậu bé vừa nhìn thấy Khương Chi, đôi mắt sáng bừng lên, “Mẹ, mẹ về rồi!”
Khương Chi sờ đầu cậu bé một cái, nhẹ giọng nói: “Mẹ mới đi gửi thư về, mẹ đoán chừng ngày mai Đản Tử sẽ đến đây đó. Con có đói bụng hay không? Mẹ mua hoành thánh và trái cây, con muốn ăn gì?”
Trụ Tử cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp, cậu bé nói: “Con muốn ăn táo.”
Khương Chi gật đầu một cái, cô đưa cho đứa nhỏ giường bên cạnh một trái chuối, rồi mượn dao của bọn họ để gọt vỏ táo, sau đó cô lại cẩn thận cắt táo thành từng miếng nhỏ, tồi đút từng miếng từng miếng táo vào miệng Trụ Tử.
“Em gái, em thương con thật đó, chuối này phải ba đồng hai một cân đó, em đúng là nỡ tiêu tiền thật đó.”
Mẹ của đứa trẻ giường bên cạnh nhìn thấy Khương Chi mua không ít trái cây, giọng nói tràn đầy sự hâm mộ, có tiền thật là tốt
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT