Khương Chi nhét tiền vào tay Trương Thuận: “Tôi biết hai người có nhiều con cái, một ngàn đồng này đủ anh nuôi bọn nhỏ rồi, để mấy chị em bọn nhỏ có cuộc sống tốt. Nếu như hai người vẫn chưa muốn buông tay, vậy chúng ta cứ đi kiện đi, để cho lãnh đạo thì trấn phán xét.”
Lời này của Khương Chi không phải để hù dọa người khác, nếu đối phương thật sự không muốn trả Trụ Tử, cô cũng không tránh khỏi phải làm như vậy.
Mấy đứa nhỏ, cô nhất định tìm về không thiếu một đứa nào.
Dân không đấu với quan.
Trương Thuận lập tức siết chặt tiền, anh ấy không nói gì cả, kéo Vương Ngọc Mẫn, người đang ngẩn người rời khỏi phòng bệnh.
Khương Chi quay đầu nhìn về phía Trụ Tử, cậu bé đã ngủ rồi.
Đứa bé nhỏ nhắn, cả người không có chỗ nào lành lặn, cho dù ngủ thì lông mày cũng nhíu thật chặt, giống như nằm mơ cũng chịu sự đau khổ rất lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT