Nghe con số “bốn đến năm ngàn” này, Vương Ngọc Mẫn bắt đầu không cầm lòng được phải thút thít, Trương Thuận cũng ôm đầu ngồi xổm trong góc tường.
Tuy điều kiện nhà họ không tệ, thu nhập một tháng đến bảy tám chục đồng nhưng trong nhà có nhiều con cái đang đi học, phía trên còn có người già cần họ trợ cấp, vì vậy một tháng dành dụm lại cũng không có bao nhiêu.
Gia đình họ phải tích góp và không ăn uống, tiêu xài trong năm sáu năm mới có được con số bốn năm ngàn này.
Đúng lúc này, họ nghe thấy giọng nói rất có khí phách của Khương Chi: “Trị! Chúng tôi trị!”
Hai vợ chồng Trương Thuận lập tức ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn Khương Chi.
Họ đổi đứa nhỏ này từ trong tay cô nên tất nhiên biết rõ điều kiện của cô kém biết bao, đến mức không đủ ăn phải bán đứa nhỏ, thế nhưng bây giờ còn có thể dõng dạc nói muốn chữa trị cho căn bệnh tốn bốn năm ngàn thế này. Cô lấy dũng cảm và sức mạnh từ đâu ra?
Khương Chi không để ý đến họ, cô chỉ nhìn bác sĩ nói: “Bây giờ trên người tôi chỉ có tám trăm đồng tiền mặt nhưng tôi hy vọng bác sĩ có thể lập tức làm giải phẫu, chỉ cần cho tôi thời gian hai tiếng, tôi lập tức đi lấy tiền rồi đóng hết số còn lại cho bệnh viện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT