Trong hang có đủ vật chất, Đào Tương dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Cố Sơn đã nghỉ ngơi vài ngày mới từ từ hồi phục tinh thần.
Do sinh non, sữa của cô xuống rất chậm, nên đứa trẻ hàng ngày chỉ có thể uống chút nước cơm để sống, thậm chí nhìn còn nhẹ hơn nhiều so với lúc mới sinh.
Những tên lính cướp đã đốt cháy bản làng trong một đoạn thời gian tới cũng không quay lại, không biết có phải đã đi nơi khác để trưng binh hay không, nói chung mọi người đã có cơ hội quý giá để tạm thời thở phào.
Lúc này sớm đã tới mùa thu hoạch vụ hè, do năm ngoái tuyết rơi báo hiệu một năm mùa màng bội thu, năm nay hoa màu gieo trồng trong vụ xuân phát triển rất tốt, vì vậy người dân trong làng nhất thời vừa phải thu hoạch lúa vụ hè và sửa chữa nhà cửa, bận rộn không ngớt.
Đào Tương và Cố Sơn không có nhà cửa ruộng vườn ở đây, những gì hai người có ngoài chiếc thuyền cùng tài sản trong hang, cũng chỉ là đứa con bảo bối vừa mới sinh ra chưa được bao lâu.
Thấy mình không có sữa, dù Đào Tương vẫn đang ở cữ cũng không khỏi lo lắng.
Cô không từ chối đồ ăn mà Cố Sơn mang đến, dù không có khẩu vị cũng cố gắng ăn, canh cá và tôm bổ sữa không biết đã uống hết bao nhiêu, ý muốn để nhanh chóng bổ sung sức khỏe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play