Nhà trọ nằm ở rìa phía nam, khu vực này tạm thời chưa bị tấn công.
Nhưng nhìn tình hình này không thể chần chừ, vợ chồng chủ nhà và một hộ thuê khác cũng sốt sắng, vừa thu dọn đồ đạc vừa ra ngoài tìm kiếm tin tức, tiếc rằng trên tàu không có chỗ.
Nhìn thấy cả công sứ quán cũng đã rút lui ra nước ngoài, Đào Tương không khỏi cảm thấy sợ hãi, còn Cố Sơn thì bình tĩnh hơn nhiều.
Anh ôm cô, nhẹ nhàng an ủi: “Đừng sợ, trước đây không phải anh đã thuê một chiếc thuyền sao, chiếc thuyền đó vẫn còn, chờ qua đêm nay chúng ta sẽ đi.”
Có những lời này của Cố Sơn, Đào Tương lập tức cảm thấy yên tâm hơn nhiều, ngoan ngoãn ở lại trong căn phòng nhỏ, nhìn anh lần lượt chuyển đồ đạc ra ngoài.
Đợi đến khuya, hành lý của hai người chỉ còn lại một chiếc vali, Cố Sơn cầm chiếc vali nặng trịch, dẫn Đào Tương đi về phía kho bãi ven sông.
Lúc trước khi anh thuê thuyền, anh cũng đã thuê một kho nhỏ gần sông làm kho thuyền, chìa khóa kho chỉ có anh có được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT