Phương chiêu dung đối với sự chỉ trích của nàng ta mà không hề hoảng loạn: “Hoàng thượng, Ngô thục nghi đang vu khống thân thiếp, thần thiếp đâu phải kẻ ngốc? Dù có gi.et Ngô thục nghi, còn ba phi tần khác cũng biết chuyện, gi.et Ngô thục nghi thì có ích gì?”
Nàng ta hít một hơi rồi tiếp tục nói: “Còn về việc Ngô thục nghi nói thần thiếp sai khiến bọn họ làm những chuyện đó, chắc chắn là Ngô thục nghi và ba muội muội đã hiểu lầm, những gì thần thiếp nói không phải như bọn họ đã hiểu, thần thiếp không có ý bảo bọn họ đi thả gai sắt xuống hồ, càng không có ý bảo bọn họ đẩy Nhu phi xuống hồ.”
Ngô thục nghi tức giận đến cực điểm: “Phương chiêu dung! Ngươi thật nhẫn tâm! Đến giờ này mà ngươi còn không chịu thừa nhận?! Dám làm mà không dám nhận!”
Phương chiêu dung nhìn nàng ta với ánh mắt lạnh lẽo: “Ngô thục nghi, chuyện mà ngươi và ba phi tần khác âm thầm tính toán, không liên quan gì đến bản cung, đừng kéo bản cung vào vũng bùn.”
Ngô thục nghi hít sâu, nàng ta phải bình tĩnh lại: “Hoàng thượng, Phương chiêu dung còn cài một tì nữ bên cạnh thần thiếp, tối qua chính là tì nữ đó đã trói thần thiếp vào tòa cung điện bỏ hoang kia.”
“Nói là bản cung cài tì nữ, ngươi có gì làm chứng?” Phương chiêu dung vẫn không thừa nhận, dù sao bản thân chỉ là người nói miệng, người làm việc lại là Ngô thục nghi và ba phi tần.
Đám phi tần đều ngẩn người, một lúc không biết nên tin tưởng vào ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play