Lý công công rất muốn cười trộm, nhưng đứng ở vị trí quá nổi bật, đành phải nhịn lại.
Hàn Sở: “… Lui xuống đi.” Giọng nói hiếm khi mang theo sự bất đắc dĩ.
Sơ Tửu Tửu: “Tạ ơn Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Quay lại vị trí của mình ngồi xuống.
Bên trái nàng là Lệ phi, bên phải là Phương chiêu dung, nếu nói Lệ phi là hổ mặt cười, thì Phương chiêu dung là rắn rết ẩn nấp trong bóng tối, không có sự tự tin tuyệt đối thì sẽ không ra tay.
Phương chiêu dung luôn cười đến mức khiến kẻ khắc rợn người, làm bất cứ việc gì cũng không để lộ sơ hở, khiến người ta không thể chỉ trích, dù là đối đãi với hạ nhân hay xử lý quan hệ trong ngoài cung.
“Xì xào…”
Phương chiêu dung xoay chuyển ánh mắt, Nhu phi ở bên cạnh đang cẩn thận gấp bao giấy dầu lại, để vào tay áo, còn không quên vỗ vỗ, dường như cây nhân sâm kia là một báu vật hiếm có được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play