Gió thu hiu hắt, lá vàng rụng trên mặt đất bị gió cuốn lên xào xạc, bờ tường trong điện được bóng cây lớn che phủ, cửa sổ bị người từ bên trong đẩy ra, lộ ra gương mặt không chút biểu cảm của Tiểu Quỳ.
Sơ Tửu Tửu đang ngồi trên giường, gặm một miếng bánh ngọt, kể từ sáng hôm kia, đại phản diện bảo nàng không cần phải đến Dưỡng Tâm điện thỉnh an nữa, nàng đã làm tổ ở trong điện hai ngày rồi.
“Nhu tần nương nương, hôm nay trời có nắng, người có muốn ra ngoài đi dạo một chút không ạ?” Tiểu Lan từ bên ngoài bước vào, hai ngày trước sương mù dày đặc, thời tiết u ám, nương nương đã hai ngày không bước ra khỏi điện.
Nàng ấy và Tiểu Quỳ, Tiểu Hiểu đều nghĩ rằng nương nương buồn bã vì ý chỉ của Hoàng thượng, khó khăn lắm Hoàng thượng mới cho phép phi tần lại gần, mà phi tần đó lại là nương nương của mấy nàng ấy, ai ngờ chỉ sau một thời gian ngắn, Hoàng thượng đã không cho nương nương đến Dưỡng Tâm điện thỉnh an nữa.
Tin tức Hoàng thượng không cần Nhu tần thỉnh an trong nửa ngày lan truyền khắp hậu cung, đám phi tần đều âm thầm vui mừng, cho rằng Nhu tần cũng không chiếm được tốt đẹp, trong thời gian nàng đi thỉnh an, chưa từng nghe Hoàng thượng ban thưởng gì cho nàng.
Sơ Tửu Tửu uống một ngụm trà để giải ngấy: “Vẫn ở trong điện nghỉ ngơi thì tốt hơn.” Ngoài kia không có gì đẹp, cũng không có gì vui, nếu gặp phải phi tần nào đó còn phải khách sáo vài câu, chi bằng ở lại trong điện cho rồi.
Tiểu Lan và Tiểu Hiểu liếc mắt nhìn nhau, cùng thở dài, có vẻ nương nương vẫn chưa vượt qua nỗi buồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT