Tiểu Lan cố gắng lấy hết can đảm: “Nô tì đã lâu không thi triển khinh công, không biết có thể thuận lợi trèo tường hay không.” Nàng ấy lo lắng, càng sợ nương nương ghét bỏ nàng ấy công phu kém.
Nào ngờ Sơ Tửu Tửu vừa nghe thấy, kích động nắm lấy cánh tay Tiểu Lan, đôi mắt xinh đẹp mở to: “Khinh công?! Ngươi còn biết khinh công ư?!”
Tiểu Lan ngại ngùng gật đầu: “Biết một chút.”
Sơ Tửu Tửu ngay lập tức nhìn nàng ấy với ánh mắt ngưỡng mộ: “Ngươi thật lợi hại!” Nói xong, còn kèm theo tiếng vỗ tay.
Tiểu Lan cảm thấy thụ sủng nhược kinh: “Nô tì… Nô tì không lợi hại như nương nương nói.”
“Biết khinh công đã rất lợi hại rồi.” Sơ Tửu Tửu thì thầm bên tai nàng ấy.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Lan được người khác khen như vậy, lại còn là từ chủ tử của mình, cảm xúc vừa phấn khích vừa cảm động, dần dần bị ánh mắt ngưỡng mộ của Sơ Tửu Tửu làm cho lạc lối.
Tiểu Quỳ đứng bên cạnh nghe rõ cuộc trò chuyện của chủ tớ hai người: “…” Lặng lẽ quay đi.
Vì thế vào một đêm tối trời gió lớn, Sơ Tửu Tửu tiễn Tiểu Lan ra khỏi cửa điện, Tiểu Lan lúc sắp ra cửa, chân bước chần chừ quay lại nhìn thoáng một lần.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play