Trong phòng, Tiểu Phương thị ngồi ở vị trí cao, nhìn Lục Hoài Ngọc và Phương Ánh Nhu đang đứng, thở dài nói: “Vừa rồi hai đứa ôm nhau đã bị mấy nha hoàn bà từ thấy hết rồi, hai đứa cũng thật là, nếu đã có ý với nhau, sao không nói thẳng với ta? Một đứa là con của ta, một đứa là chất nữ của ta, đều là đầu tim máu thịt của ta, chẳng lẽ ta sẽ ngăn cản hai đứa ở bên nhau sao?”
Ngừng lại, Tiểu Phương thị cầm chén trà sứ xanh lên nhấp một ngụm, lại nói: “Giờ đã bị người khác thấy, e rằng hai đứa sẽ bị những lời bàn tán của mấy người miệng lưỡi nhanh nhảu, làm phá hỏng danh tiếng, hôn sự này nên nhanh chóng tiến hành mới tốt. Nhu nhi, cháu về nhà nói với phụ mẫu cháu chuyện này… Thôi, thôi, ngày mai ta sẽ tự mình đến nói, Hoài Ngọc là một đứa trẻ tốt, giờ lại có thân phận cử nhân, chắc phụ mẫu của cháu cũng không phản đối.”
Không chỉ không phản đối, mà bọn họ còn chiêng trống thăng thiên.
Đừng nhìn mặt Tiểu Phương thị có vẻ nghiêm trọng, như thể thật sự bắt gặp một đôi “uyên ương hoang dã”, thực ra đã sớm bàn bạc với Phương Ánh Nhu, nàng ta và Lục Hoài Ngọc làm những chuyện không thể công khai, đúng lúc bà ta cùng hạ nhân đi ngang qua, liền có thể bắt gặp bọn họ.
Đến lúc đó, cho dù Lục Hoài Ngọc có không muốn, cũng phải ngoan ngoãn cưới Phương Ánh Nhu.
Trong lòng Lục Hoài Ngọc rối bời, hắn ta không ngờ chỉ vì sợ Phương Ánh Nhu ngã, nên đã đỡ nàng ta một cái, hai người cứ như vậy ôm nhau mà không hay biết, lại đúng lúc bị Tiểu Phương thị nhìn thấy, giờ đây hắn ta lại phải cưới Phương Ánh Nhu.
Hắn ta biết mình phải nói gì đó, không thể cứ mơ hồ mà đồng ý chuyện hôn nhân này. Nếu hắn ta thích Phương Ánh Nhu thì còn đỡ, vấn đề là hắn ta không có tình cảm nam nữ với Phương Ánh Nhu, cũng chưa từng nghĩ đến việc cưới nàng ta làm thê tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play