Trong phòng, Lục lão phu nhân vẫn đang nói chuyện với Mục thị về Lục Hoài Ngọc.
“Tiểu phương thị có chủ ý gì mà ta không rõ chứ? Nàng ta muốn cho nữ nhi phía nương gia của nàng ta gả cho Hoài Ngọc, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ đến.” Nhắc đến chuyện này, dù Lục lão phu nhân có hiền hòa đến đâu, vẫn không khỏi tức giận.
Bà cụ lạnh mặt, nói với Mục thị: “Khi mẫu thân của Hoài Ngọc mất chưa đầy một năm, Tiểu phương thị đã vào cửa Lục gia của ta. Vì chuyện này, ta đã cãi nhau với đứa nhi tử ngu ngốc của ta suốt vài năm, Lục phủ của bọn ta là dòng dõi thư hương, sao có thể để chính thê chết chưa đầy một năm mà trượng phu đã tục huyền, thật là làm hổ thẹn lão tổ tông.”
“Nàng ta tưởng bản thân dùng thủ đoạn gì mà ta không biết? Nói về bộ dáng và tài năng, nàng ta không thể nào so được với mẫu thân của Hoài Ngọc, ngay cả việc giúp con bé đi giày cũng không xứng! Ngoài việc biết vài trò trên giường để quyến rũ nam nhân, nàng ta còn biết gì khác?” Lục lão phu nhân tức giận đấm ngực, nghiến chặt răng, “Đứa ngoại sanh nữ của nàng ta cũng không phải người tốt, giống như nàng ta, nhìn đều là cái dạng đi dụ dỗ người. Phương gia bọn họ đã hại nhi tử ta còn chưa đủ, giờ lại muốn hại tôn tử ta, quả thật là nằm mơ mà!”
“Được rồi được rồi, ngươi nói thì cứ nói, đừng tức giận như vậy, không tốt cho sức khỏe của ngươi đâu. Vừa rồi Du nha đầu nói gì với ngươi mà ngươi đã quên hết rồi sao? Cần chú ý kiêng cữ, nhưng tâm trạng cũng phải thoải mái.” Mục thị thấy sắc mặt đối phương đỏ lên, lập tức khuyên nhủ.
“Hoài Ngọc là đứa trẻ thông minh, ngay cả ngươi cũng thấy Tiểu phương thị không phải người tốt, chắc chắn hắn cũng hiểu, ngươi không cần quá lo lắng.”
Lục lão phu nhân nghe vậy lại lắc đầu: “Hoài Ngọc có thiên phú vượt trội trong học hành, nhưng nhìn người thì không được. Nói cho cùng, vẫn là ta không dạy dỗ tốt thằng bé, lúc trước sau khi Lan San đi, ta cũng bệnh nặng, không có sức chăm sóc thằng bé. Khi đó thằng bé còn nhỏ, nên để Tiểu phương thị chăm sóc, giờ thằng bé vẫn coi Tiểu phương thị như mẫu thân, còn gọi tiểu thư Phương gia là biểu muội. Ta cũng từng nhắc nhở thằng bé, bảo thằng bé tránh xa Tiểu phương thị và Phương Ánh Nhu, nhưng thằng bé lại nói ta suy nghĩ nhiều, aiz, cuối cùng cũng là do Tiểu phương thị nuôi lớn, bao năm qua cũng có tình cảm mẫu tử…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play