Mục thị gửi tặng một hộp trang sức có ba chiếc trâm, Nguyễn Du chọn một chiếc trâm nhỏ màu trắng thuần khiết cài vào tóc, rất hợp với khí chất của nàng. Trong gương, nữ tử thản nhiên ngồi đó, mặt mày thanh nhã, dung nhan xinh đẹp, thật khiến người ta yêu mến.
“Tiểu thư, người thật đẹp…” A Tương dừng lại hành động chải tóc cho Nguyễn Du, nhìn vào gương mà ngẩn ngơ. Tiểu thư chưa đến tuổi cập kê đã có rất nhiều người đến cầu hôn, sau khi phu nhân công bố tin tức định hôn cho tiểu thư, những người cầu hôn mới bớt rối rít.
A Tương nghĩ, nếu Nguyễn gia vẫn còn, tiểu thư chắc chắn sẽ tìm được một lang quân như ý. Tiểu thư tốt như vậy, nàng xứng đáng với người xuất sắc nhất.
“Được rồi, đừng ba hoa nữa, chúng ta nhanh chóng chuẩn bị, đừng để tổ mẫu phải chờ.” Nguyễn Du mỉm cười nhẹ nhàng, không để ý đến lời A Tương. Nàng biết mình có dung mạo xinh đẹp, nhưng điều đó có ích gì? Nếu có thể, nàng thà dùng vẻ ngoài này để đổi lấy sự sống cho những người thân yêu của mình.
Khi đến viện Mục thị, Mục thị cũng đã chuẩn bị xong. Từ xa đã thấy Nguyễn Du, nàng bước đi chậm rãi, dáng đi thật duyên dáng uyển chuyển, từng bước chân như hoa sen nở.
Mục thị hài lòng gật đầu, Dương Châu quả thật là nơi sản sinh ra mỹ nhân, nhìn A Du nhà mình, thật sự trổ mã rất xinh đẹp.
Vì lời nói của Mục thị vào hôm qua, hôm nay Nguyễn Du đã đánh chút phấn, khuôn mặt thường ngày giản dị giờ trở nên rực rỡ hơn nhiều, thêm phần mềm mại, vô cùng lóa mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT