Tống Hà mặc kệ nàng, tiếp tục nghiến răng nói: “Lão tử lớn thế này chưa từng bị ai hủy hôn, ngươi có biết không? Dù có hủy hôn, cũng phải là lão tử chủ động hủy!”
Biểu cảm, hành động và lời nói của hắn rất bá đạo, khiến Nguyễn Du thấy ấm ức vô cùng. Ngày thường dù Tống Hà có thô lỗ đến đâu, cũng chưa từng đối xử với nàng như thế này. Nỗi đau trong lòng và trên mặt khiến Nguyễn Du ủy khuất muốn khóc.
Nhưng nàng chỉ nghiến chặt răng chịu đựng, đôi mắt lại đỏ lên, khóe mắt ẩm ướt, nhìn như một chú nai tội nghiệp.
Tống Hà ghét nhất khi thấy nàng như vậy, mỗi khi nàng ấm ức, trong lòng hắn liền không chịu nổi.
Mặc dù trong lòng hắn tức giận Nguyễn Du, nhưng thấy nàng như vậy, vẫn buông tay nắm mặt nàng ra, miệng thì không tha: “Ngươi làm gì vậy? Lại chuẩn bị khóc à? Ngươi nghĩ vài giọt nước mắt sẽ khiến lão tử mềm lòng không mắng ngươi à? Nói cho ngươi biết, lòng dạ của lão tử cứng lắm!”
“Ngươi khóc đi, ngươi cứ khóc! Lão tử sẽ không nương tay!” Thấy Nguyễn Du vẫn như vậy, Tống Hà lại mạnh tay bóp một cái trên mặt nàng.
Lần này hắn ra tay còn mạnh hơn, mang theo chút uy hiếp. Nguyễn Du hít một hơi, mặt nóng rát, Tống Hà thật sự không nương tay. Lần này nàng không thể chịu nổi, nước mắt như hạt ngọc rơi xuống, làm ướt hai má nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play