Nhưng lần này Tống Hà đã nhanh chóng trả lời, hắn cười nhạt một tiếng, tự mình cầm bình rượu, trực tiếp uống một hơi, uống hết mới nói: “Ai nói lão tử không vui? Lão tử rất vui! Cuối cùng lão tử đã giải trừ được hôn ước với nha đầu xấu xí Nguyễn Du đó, lão tử vui đến mức sắp bay lên trời rồi.”
“Nàng ta nũng nịu như vậy, ngày thường lão tử chỉ cần nói nàng ta vài câu là đã tủi thân đỏ mắt, không biết còn tưởng lão tử làm gì nàng ta. Đã vậy cố tình còn là cô nương, lão tử không thể đánh không thể mắng, còn phải nâng niu trong lòng bàn tay dỗ dành, thật là phiền phức! Lão tử ghét loại nữ nhân như nàng ta nhất! Giờ thì tốt rồi, cuối cùng lão tử đã được giải thoát, không cần cưới nàng ta nữa. Quá vui rồi, hôm nay nhất định phải uống cho đã!”
Nói xong, hắn lại cầm một bình rượu khác, phát hiện bên trong đã hết, liền đập mạnh tay xuống bàn, kêu lên: “Tiểu nhị, mau mang rượu tới!”
Nói xong lại nhìn Mạnh Tử Nguyên và Tạ Thính đang nhìn nhau mà nói: “Hai ngươi làm gì mà ngẩn ra vậy? Lão tử có chuyện vui lớn như vậy, các ngươi không vui mừng thay lão tử sao?”
Mạnh Tử Nguyên và Tạ Thính liếc mắt nhìn nhau, chuyện vui? Không chắc đâu.
Nhìn Tống Hà như vậy, rõ ràng rất không vui, nhưng lại giả vờ vui vẻ, nhưng người tinh mắt đều thấy được sự bực bội và khó chịu của hắn.
Bọn họ càng muốn biết ‘hủy hôn’ là chuyện gì, nhìn Tống Hà như vậy, có lẽ hắn đã sớm động lòng với Nguyễn Du, hắn không thể nào lại nhắc đến chuyện hủy hôn, nói như vậy… thì người đề xuất hủy hôn chính là Nguyễn Du?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play