Về đến phủ, Nguyễn Du mới nhớ ra mình quên không đưa thuốc mỡ cho Tống Hà. Nàng cố tình đến tìm hắn, chẳng phải là để dụ dỗ vị Tống thiếu gia này bôi thuốc sao? Không thể để công sức uổng phí.
A Tương vội vàng đi nhà xí, một mình Nguyễn Du đi tìm Tống Hà.
Cửa mở, chắc chắn là Tống Hà đã để cửa cho nàng. Nàng gõ gõ cửa, rồi nghe thấy giọng Tống Hà từ bên trong vọng ra: “Cửa không đóng, ngươi gõ cửa làm gì?”
Nguyễn Du cắn môi, trong lòng hừ một tiếng. Cửa đúng là không đóng, nhưng nàng không biết hắn đang làm gì bên trong, nếu hắn đang thay quần áo thì không tiện gặp mặt. Ở chỗ Tống Hà, cẩn thận lại trở thành thừa thãi.
“Đây, thuốc mỡ đây, ngươi nhớ bôi ba lần mỗi ngày. Ta cũng không biết vết cắn của ngươi nặng nhẹ thế nào, nhưng lời của Tạ công tử nói khá đáng sợ, ngươi không thể xem thường những con côn trùng này, có một số con rất độc.” Nguyễn Du dặn đi dặn lại.
Tống Hà tựa vào bàn, một tay chống cằm nhìn Nguyễn Du, hoàn toàn không nghe rõ nàng nói gì. Môi nàng đỏ thắm, rất đẹp, hắn bỗng cảm thấy họng mình ngứa ngáy, không chịu nổi. Hắn nghĩ, chẳng lẽ không chỉ cánh tay bị côn trùng cắn, mà cả họng cũng bị cắn sao.
Không đúng, còn trái tim hắn nữa, cũng tê tê như có côn trùng đang gặm nhấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play