“Tiểu thư, tính tình Tống thiếu gia cứng đầu như vậy, ngay cả Tạ công tử cũng không khuyên được hắn, hắn có chịu nghe lời tiểu thư không?” A Tương suy nghĩ về tính cách của Tống Hà, không khỏi cảm thấy lo lắng. Hắn thường xuyên trêu chọc tiểu thư, e rằng sẽ không dễ dàng nghe lời nàng.
Nguyễn Du cũng không biết có được hay không, nhưng khi nghe Tạ Thính nói Tống Hà bị côn trùng cắn một mảng lớn, còn không chịu bôi thuốc, nàng chỉ nghĩ rằng Tống Hà nhất định phải bôi thuốc. Nàng nhìn chằm chằm vào lọ thuốc mỡ trong tay, mím môi nói: “Thử xem đã rồi nói.”
Khoảng chừng hai khắc sau, nàng và A Tương đã đến nơi đấu dế.
Nơi này có rất nhiều người vây quanh, nhóm này nhóm kia tụm lại thành vòng tròn, hò hét cổ vũ cho những con dế đang chiến đấu: “Cố lên cố lên, đánh chết nó đi——”
Âm thanh có chút ồn ào, A Tương nhíu mày, thầm nghĩ Tống thiếu gia thật là, đi đâu không đi, lại chọn đến đây. Nguyễn Du quét mắt một vòng, lập tức nhìn thấy Tống Hà đang ngồi trên ghế dài.
Vẫn bất kham như thường ngày, hắn một chân đặt lên ghế, người nghiêng về phía trước nhìn vào cái rổ nhỏ, không giống như những người khác đang la hét ầm ĩ. Qua một lúc, hắn dường như thắng, cười hớn hở thu lại tờ ngân phiếu thắng cược, tay ôm con dế mà hắn mang ra: “Thường Thắng tướng quân, ta thật sự không nuông chiều mi vô ích, lại còn giúp lão tử thắng được tiền.”
Một vài người đứng xem ghen tị nói: “Tống gia, ngươi nói xem ngươi đã thắng bao nhiêu lần với Thường Thắng tướng quân này, khi nào mới để chúng ta thắng một lần? Hay là… bán Thường Thắng tướng quân này cho ta đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play