Sau khi chưng xong dược thiện, Nguyễn Du trước tiên mang đến cho Mục thị, mỗi ngày vào giờ này cụ đều ăn dược thuốc. Cụ rất thích, trong lòng Nguyễn Du cũng vui vẻ, ít nhất trong khoảng thời gian ở nhờ Tống gia, nàng cũng có thể làm một số việc trong khả năng của mình.
Đến thật không đúng lúc, khi Nguyễn Du vừa đến bên ngoài cửa, đã nghe thấy âm thanh nói chuyện của Tần thị.
Mục thị ăn một miếng cam mà Lý ma ma bóc, nói: “Giờ ta cũng đã gần khỏe rồi, không bằng chọn một ngày lành để cho bọn trẻ thành thân, cũng coi như là song hỷ lâm môn.”
Giọng điệu của cụ lộ ra vui vẻ, nghĩ đến việc nha đầu Nguyễn Du kia sẽ thực sự trở thành tôn tức phụ của mình, trong lòng rất vui.
Tần thị nghe xong, nhưng có chút ngập ngừng: “Mẫu thân, hay là chúng ta cứ từ từ đi…”
Mục thị nghe vậy thì không vui, nhướng mày: “Sao vậy, nhìn sắc mặt con không vui thì phải? Du nha đầu xuất sắc như vậy, không lẽ còn không xứng với thằng nhi tử vô dụng của con sao?”
“Mẫu thân, người hãy nghe con nói hết trước đã, con không phải ý đó.” Tần thị mặt đỏ lên, giải thích: “Nha đầu Nguyễn gia kia uy rằng về ngoại hình, tài năng, tính cách đều rất tốt, con nhìn cũng thấy thích. Nếu Nguyễn gia không gặp chuyện gì, con ước gì Hà nhi sớm cưới nàng ta. Giờ nàng ta có thân phận như vậy, e rằng chuyện của phụ thân nàng ta sẽ liên lụy đến nàng ta, nếu thật sự vì chuyện này, làm hại phu quân trong triều đắc tội với người ta, bị người ta gây khó dễ thì không hay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT