Trong phòng trọ, Tống Hà đã kể lại toàn bộ sự việc cho Nguyễn Du.
Nguyễn Du nghe xong, vô cùng cảm khái, với tư cách là người có hoàn cảnh tương tự Bạch Thu, nàng không biết nếu biết được hung thủ hại nhà mình là ai, còn nhìn thấy bọn họ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, liệu mình có làm những việc xúc động giống như Bạch Thu không.
Ngọn nến trong phòng lung lay, vì trong phòng hơi ngột ngạt, nên trước khi ra ngoài lấy nước A Tương đã mở cửa sổ một chút, gió từ ngoài thổi lùa vào, ánh nến nhảy múa, chiếu sáng lên gương mặt của hai người.
Tống Hà nhìn thấy Nguyễn Du cúi đầu, tâm tư dày đặc, nhận ra suy nghĩ của nàng, hắn nắm lấy bàn tay hơi lạnh của nàng, đặt lên ngực hắn để làm ấm. Tay Tống Hà hơi nóng, hắn như ngọn lửa, đặc biệt trong tiết thu se lạnh này, đã làm tay Nguyễn Du ấm lên.
Nguyễn Du ngẩng đầu nhìn Tống Hà, thấy hắn cũng đang nhìn mình.
Tống Hà đưa tay xoa đầu nàng, thoải mái nói: “Tiểu Ngư nhi, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra rõ mọi chuyện. Hôm nay Huyện thái gia đã nói với ta, ta phá được vụ án này, ngày mai sẽ có người trong cung đến đón ta vào gặp Thánh thượng, đến lúc đó ta sẽ trình bày hết thảy mọi chuyện với Hoàng thượng.”
Nguyễn Du gật đầu, trong mắt lộ ra hy vọng: “Ừ, Tống Hà, ta thật sự rất cảm kích huynh, nếu không có huynh, ta không biết phải làm sao. Ta chẳng biết gì cả, ta…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT