“Oa, phu nhân thật tốt quá, Nguyễn cô nương đã từ hôn mà phu nhân còn lo lắng cho nàng ta như vậy. Thật không ngờ, Nguyễn cô nương nhìn bên ngoài có vẻ tốt, nhưng lại làm ra chuyện gặp lợi quên nghĩa như vậy, cảm thấy Lục công tử tốt hơn thiếu gia, liền không chút lưu luyến mà tìm đến Lục công tử, phi!”
“Cũng không thể nói là gặp lợi quên nghĩa, chỉ có thể nói thiếu gia và nàng ấy không hợp nhau, Nguyễn cô nương như vậy với Lục công tử đứng cùng nhau mới thật sự là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi. Nếu là ta, ta cũng sẽ chọn Lục công tử!”
“Ta sẽ không! Ta thấy thiếu gia rất tốt, không như người khác nói không ra gì. Còn về Lục công tử, mọi người đều nói hắn tốt, nhưng ta thấy chưa chắc, rốt cuộc như thế nào còn chưa biết, biết đâu Nguyễn cô nương gả cho Lục công tử mới thật sự là gả nhầm người, từ lão phu nhân đến lão gia, phu nhân, ai mà không tốt với nàng ta? Nàng ta gả cho thiếu gia cũng coi như là hiểu rõ nhau, ít nhất sẽ không phải chịu nhiều thiệt thòi, nếu gả vào Lục gia, ai biết sẽ không bị bà mẫu gây khó dễ? Mẫu thân ta có nói, gả đi rồi không giống như ở nhà…”
Tì nữ khen Lục Hoài Ngọc thấy nàng ta như vậy, hừ một tiếng nói: “Hừ, ngươi thích người của ngươi, dù sao ta cũng sẽ không thích thiếu gia như vậy…”
Câu nói của nàng ta chưa nói hết, hai người đã thấy một người từ sau ngọn núi giả bước ra. Người đó mặc trường sam màu trắng ngà, tóc đen được cài bằng một chiếc trâm gỗ lê, gương mặt tuấn tú quen thuộc, nhưng lại mang vẻ mặt âm trầm, trông có vẻ hơi đáng sợ.
Cả hai đều giật mình, mặt mày tái mét.
Bàn tán về chuyện của chủ nhân ở sau lưng, cũng sẽ bị bán đi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play