Nhưng Quý Bội Lâm thì khác, thế giới của thằng bé vốn đều u ám yên lặng, dù trong nhà có nuôi mèo, nuôi chó thì chúng cũng không thích ở lâu trong này.
Đây là lần đầu tiên thằng bé gặp khách, hơn nữa còn là người xinh đẹp vượt qua khả năng dùng từ ngữ biểu đạt của thằng bé. Thế giới của Quý Bội Lâm giống như vừa có chiếc đèn sáng lên, lại giống như căn nhà tối tăm bỗng được mở cửa sổ, đó là tia sáng của hy vọng, từng chút từng chút đột ngột chui vào thế giới của thằng bé.
Nửa người của ông cụ Quý không có cảm giác gì, vì m.á.u không dễ dàng lưu thông nên thân thể lạnh lẽo, khóe miệng cũng vì dây thần kinh không còn cảm giác mà không khỏi chảy nước bọt – thứ làm ông ấy thấy rất ảnh hưởng đến lòng tự trọng.
Ông ấy xụ mặt, lẩm bẩm mấy lời mơ hồ: “Đi, đừng nhìn ông…”
Cô út cũng nhìn Kha Mỹ Ngu: “Ngu Bảo Nhi, hay là cháu đi xem mấy đứa em họ giã gạo đi nhé?”
Kha Mỹ Ngu quét mắt nhìn hai người họ, đưa số liệu thân thể của họ vào máy mô phỏng rồi kiểm tra tỉ mỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play