Nhưng mà ý nghĩ này vừa nảy lên, cô đã khẽ cười, giúp Tần Nguyên Cửu sửa sang lại cổ áo, phủi bụi trên vai anh, dùng giọng điệu õng ẹo nói: “Ôi chao, anh Cửu, anh nói gì thế, bao nhiêu người nghe đây này. Những lời này chúng ta về nhà hẵng nói, về nhà rồi anh lại nói nha!”
Khóe miệng Tần Nguyên Cửu giật giật, cô lại phát điên rồi, lẽ nào cô không nghe ra bản thân anh đang thật lòng thật dạ sao?
Tả Nghệ Hàm tức tối, cô ta cảm thấy mình bị hai vợ chồng nhà này làm nhục nên duỗi tay chỉ giữa không trung: “Được, các người được lắm.
Đồng chí Tần, tôi cho anh cơ hội cuối cùng, anh vẫn chọn cô ta sao? Anh nghĩ cho kỹ rồi hẵng nói, nếu không đợi khi các người không lên đại học được, hoặc là vất vả học hai năm xong mới phát hiện ra không tốt nghiệp được, lại còn phải bù hết tất cả trợ cấp lúc trước vào thì đừng có mà tới khóc cầu xin tôi.”
Kha Mỹ Ngu kinh ngạc trợn tròn mắt: “Hả, nghiêm trọng thế sao?”
Bà Tả vội bịt miệng con gái lại, cười gượng nói: “Sao có thể chứ, bây giờ là Hạ Hoa mới, ông Tả chỉ là chủ nhiệm bưu điện thôi, sao có thể quản chuyện của đại học Bách khoa trên tỉnh?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play