Hôm sau.
Mới sáng sớm Khương Đường đã tới chính viện, hôm nay trời đầy mây, có mưa nhỏ, mát mẻ hơn bình thường.
Biết Cố Kiến Sơn không thể tới chính viện dùng cơm nên Khương Đường không uổng phí tâm tư làm đồ ngọt nữa. Bệnh của Trịnh thị đã khỏi hẳn thật rồi, buổi sáng bà dùng một chén tào phớ nhỏ, hai cái bánh bao nhỏ, còn uống thêm nửa chén sữa bò.
Ăn cơm xong, bà kêu Nam Hương mở ngăn tủ ra, cân nhắc mặc bộ xiêm y nào phơi nắng đây.
Sau khi chọn xong quần áo, Trịnh thị lại nhìn khắp hộp trang sức, cuối cùng chỉ vào một bộ trang sức ngọc trai dưới tầng chót hộp: “Lấy cái này ra.”
Nam Hương khẽ giật mình, còn tưởng rằng hôm nay Trịnh thị muốn đeo bộ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT