Nàng chần chừ một hồi, vẫn kể cho Thẩm Bích những gì đã thấy, nàng luôn cảm thấy việc Ngụy Thành Tấn nói cưới Thẩm Bích không đơn thuần như thế.
Ai ngờ Thẩm Bích nghe xong, tâm trạng cũng không có gì thay đổi, chỉ thấp giọng nói, “Hiện giờ cháu cũng không muốn quan tâm nữa, nếu hắn nói muốn cưới cháu, thì chắc chắn trong lòng có cháu, dù giờ không hoàn toàn là cháu, sau này thành thân, sẽ có nhiều thời gian để bọn cháu hòa hợp.”
A Uyển nghe xong, nhất thời không biết khuyên nàng ta thế nào, qua một lúc, Thẩm Bích đứng dậy nói muốn về phủ, nàng cũng không giữ lại, nhìn theo tấm lưng kia, vẫn luôn cảm thấy có chút cô đơn.
Nàng đi đến Nguyệt Tây Các, Chu ma ma lo lắng cho nàng, cả đường dìu nàng lên lầu, Hứa Nghiên Hành ở bên trong vẫn đang xem tấu chương, nàng rẽ sang một bên gác, tựa vào cửa sổ, ánh mắt rơi vào một mảnh đất trong vườn, nơi đó vài tháng trước đã chuyển sáu cây hoa hải đường đến, giờ lá xanh um, dưới ánh nắng chói chang, xanh đến mức có chút chói mắt.
Đột nhiên bên hông bị một đôi tay vòng lấy, tiếp theo là hơi ấm của nam nhân vờn quanh bên tai nàng, A Uyển không quay đầu lại, Hứa Nghiên Hành trước đó đã bảo nàng không cần quan tâm đến chuyện của Thẩm Bích, nhưng nàng luôn cảm thấy không thể giả vờ như không thấy, nàng luôn nghĩ Thẩm Bích bây giờ giống như nàng từng lén lút nhớ Hứa Nghiên Hành, chỉ có điều nàng may mắn đạt được điều mình mong muốn, có được tình yêu đôi lứa.
Hứa Nghiên Hành nghe nàng thở dài, liền hỏi, “Sao vậy?” Còn chưa đợi nàng trả lời, lại nói, “Thẩm Bích nói gì với nàng? Ngụy Thành Tấn sẽ cưới nàng ấy ư?”
A Uyển kêu một tiếng, “Hứa đại nhân, chàng đã biết rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT