Sau khi Hứa Nghiên Hành đến Giang Châu, hắn đã ra lệnh cho người ta dùng tre xây hai căn nhà trên núi, khi trở về, một vài thân binh lúc trước cùng đi đến đây đang đứng bên ngoài canh gác, thấy bọn họ trở về, vội vàng tiến lên hành lễ.
Hứa Nghiên Hành kéo nàng vào trong nhà, trước khi đóng cửa lại phất phất tay một cái, mấy người lập tức lùi lại vài trăm dặm.
Cửa vừa đóng lại, A Uyển lập tức bị hắn đè mạnh vào cửa.
Cánh cửa này làm bằng tre, trên đó có những đoạn nhô lên, A Uyển va vào, đau đến mức kêu lên, nàng thấp giọng hộ một tiếng, Hứa Nghiên Hành vội vàng đặt tay ra sau cách một lớp, trán tựa vào trán nàng, hỏi nàng, giọng khàn khàn, có chút khác thường, “Đau ư?”
A Uyển rụt lại một chút, ngẩng cằm lên, cắn một cái lên môi hắn, “Ngoài kia còn người, chàng thế là định làm gì.”
Đôi tay yếu ớt vô lực đẩy nhẹ lên ngực hắn, không có sức lực, từng cái từng cái, Hứa Nghiên Hành chỉ cảm thấy như nàng đang gãi ngứa, tâm trạng có chút rối loạn, lưng cũng hơi đau, hơi thở không tự chủ được nặng nề hơn, hắn chịu đựng nhắm mắt lại, sau đó một tay nắm lấy hai cổ tay trắng nhỏ nhắn, giọng khàn khàn nói, “Chỉ ôm một chút thôi.” Nói xong, nửa người đã đổ lên vai nàng.
A Uyển thấy vậy, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng hắn, rồi cảm thấy hơi thở của hắn dần yếu đi, nàng nâng mặt hắn lên, nhìn thấy mặt hắn lúc này bỗng trở nên tái nhợt, trán còn đổ mồ hôi, nàng vội vàng đưa tay lau, miệng hoảng hốt hỏi, “Chàng làm sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play