Liên tiếp bốn ngày trời quang đãng, tuyết đọng tan sạch sẽ, A Uyển được phân công dọn dẹp những cành cây rậm rạp trong sân, đây là một công việc tỉ mỉ, nhìn có vẻ đơn giản, nhưng làm vào thì ngay cả một nén hương cũng không xong được. 
Về sự việc phát sinh ở Đức Ninh cung lần trước, Vệ Thái phi coi như không có chuyện gì xảy ra, ngày ngày uống thuốc dưỡng thân, cuộc sống trở nên nhàn hạ. 
Chỉ nghe nói, Gia Ninh công chúa không muốn gả cho Hứa Thái phó, đã náo loạn ở chỗ của Thái hậu hồi lâu, Thái hậu rất cưng chiều nàng ta, cuối cùng đã làm theo ý nàng ta.
A Uyển nhớ lại ngày đó nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Gia Ninh công chúa và Ngụy công tử, đại khái cũng hiểu được vì sao nàng ta lại kháng cự, một khi đã như vậy, lúc đầu tại sao lại phải khóc lóc kêu gào hòa ly? 
Chuyện giữa nam nữ, người ngoài sao có thể hiểu, A Uyển không muốn nghĩ thêm, cúi xuống cắt một cành cây rậm rạp. 
“Nếu bản cung nhớ không nhầm, ngày kia là sinh thần của ngươi đúng không?” Vệ Thái phi đột nhiên xuất hiện sau lưng nàng, hỏi một câu như vậy.
A Uyển gật đầu, “Đa tạ nương nương đã nhớ đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play