Trong vài tháng tiếp theo, hắn thường xuyên đến nhà nàng, ở nhiều nhất là thư phòng, buổi trưa sẽ ở lại ăn cơm, có thời gian còn trò chuyện với nàng.
Một tháng trước Tết, phụ thân nàng đã đi một chuyến đến Nghiệp Đô, nơi đó sau khi nàng trưởng thành chưa từng quay lại.
Mỗi năm trước Tết, nàng đều đi cùng mẫu thân đến Kính Ân tự để dâng hương.
Ngày hôm đó là ngày kế tiếp sau trận tuyết lớn, trong Kính Ân tự không có nhiều người, mẫu thân nàng đã lễ Phật xong, đang trò chuyện với sư phụ trụ trì trong thiền phòng. Nàng lén lút ra ngoài, chạy vào rừng mai ở sau núi Kính Ân tự. Tuyết trên mặt đất dày và cứng, nàng vừa vào rừng mai không lâu thì chân trượt, cả người ngã mạnh xuống đất. Khi nàng đang chống tay chuẩn bị đứng dậy, trước mắt xuất hiện một đôi ủng.
Sau đó, chủ nhân của đôi ủng đó đã cúi xuống, bàn tay có khớp xương rõ ràng nắm lấy khuỷu tay nàng, vừa nâng nàng dậy vừa nói: “Sao lại bất cẩn như vậy? Có đau ở đâu không?”
Là Tô Thành.
Nàng nắm lấy ống tay áo hắn, nhưng lại cảm thấy không ổn nên rút tay lại. Nhưng chân vừa mới bị trẹo, không còn điểm tựa, cả người lại nghiêng sang một bên, Tô Thành lại một lần nữa đỡ nàng, cười nói: “Đường Đường, chân bị trẹo rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT