–Đúng rồi, mình có thể tìm địa phương phù hợp sau đó tiến hành tuyên truyền, người khác nhất định sẽ tới chỗ mình tìm... Làm như vậy thì sẽ không cần phải ở nhờ nhà người khác mà lại có thể an ổn kiếm tiền, chẳng những thế còn có phong phạm của thế ngoại cao nhân nữa!
Ý nghĩ này là đột nhiên được nghĩ ra.
Làm danh sư là phải có tư cách cùng thân phận, không thể vô duyên vô cớ mà cứ ở nhờ trong nhà người khác được. Nếu đã muốn làm danh sư thì họ nên ôm cây đợi thỏ, rồi sẽ có người tình nguyện nhảy vào thôi!
Chỉ cần có người đến, hắn tin tưởng chỉ cần dựa vào tài năng lừa gạt của hắn cộng thêm Thiên Đạo thư viện thì người đó khẳng định không thể chạy thoát được.
–Tốt rồi! Giờ mình phải tìm chỗ đặt chân trước đã!
Sau khi suy nghĩ kỹ thì Trương Huyền cảm thấy đây đúng là biện pháp tốt nhất, hắn búng tay một cái, quyết định sẽ tiến hành theo biện pháp này.
Cứ làm như vậy đi!
Đã có ý tưởng thì cũng không nên nói nhiều chi nữa, nếu bây giờ công khai ra mặt thì cần mua một vài thứ có thể thay đổi bề ngoài như đan dược, dược thủy thay đổi màu da,...
Mặc dù hắn sẽ không dịch dung nhưng là một cư dân của Địa Cầu, việc trang điểm thì hắn vẫn biết một chút, phối hợp với mấy loại đan dược, dược thủy thay đổi màu da. Chỉ trong chốc lát, Trương Huyền thay đổi từ một tên tiểu tử chưa đến hai mươi tuổi thành một nam tử trung niên với gương mặt hơi vàng và hai hàng lông mày đầy uy nghiêm.
Soi gương hết nửa ngày, sau khi xác nhận mọi thứ không có sơ hở gì thì Trương Huyền mới hài lòng gật đầu.
Sau kh hóa trang xong, Trương Huyền đi đến công hội luyện đan sư.
–Muốn khiến người khác tin phục thì nên có một bộ y phục đắt tiền…
Người tốt vì lụa, ngựa dựa vào yên, bộ quần áo hắn đang mặc thì nếu nói là y phục của ăn mày thì chắc ai cũng tin; còn nếu nói là trang phục của danh sư thì khẳng định sẽ bị người khác cười nhạo, hắn phải trang bị cho đầy đủ mới được.
–Hình như phía trước có một cửa hiệu y phục thì phải?
Thầm nghĩ một chút, hắn lập tức nhìn thấy một cửa hiệu y phục cách đó không xa. Chỉ đi vào trong chốc lát thôi mà khi đi ra Ttrương Huyền như trở thành một người khác
Mũ lông chồn sang trọng, quần áo lộng lẫy, nhìn bề ngoài thôi là đã thấy sự cao quý rồi!
Tuy nhiên cả một thân quần áo xa xỉ này tốn hết hai vạn kim tệ, nghĩ thôi mà lòng hắn như đao cắt rồi.
–Coi như là vốn đầu tư vậy!
Tự mình an ủi bản thân bằng một câu như thế, sau nửa canh giờ đi bộ thì Trương Huyền lần thứ hai bước vào Thiên Vũ thương thành.
Bây giờ đã là buổi chiều, trời cũng đang tối dần.
Biết thời gian không còn nhiều nên Trương Huyền nhanh chòng bước vào, không chút nào chần chừ.
Nếu trong khoảng thời gian ngắn mà bắt hắn phải tự xách đít đi tìm thì chắc chẳng tìm được chỗ ở mất. Thiên Vũ thương thành được khen là không có không bán thì khẳng định ở đó cũng sẽ có tin tức về phương diện này, hắn không cần mua đứt chỉ cần thuê một chỗ là được.
Trương Huyền từng đến nơi này một lần nên cũng không bỡ ngỡ như lần đầu tiên. Hắn lượn một vòng thì tìm thấy một phòng thuê phụ trách việc mua bán và môi giới bất động sản.
–Xin hỏi vị lão gia ngài muốn mua gì ạ?
Thấy hắn tiến đến, một lão bản mập mạp bước lên chào mời.
–Lão gia?
Trương Huyền sững sờ, lúc này hắn mới kịp nhớ lại là mình đã cải trang bên ngoài nên nhìn qua khoảng chừng bốn mươi tuổi, không còn là một tên tiểu tử nữa.
Lúc này hắn mới nhẹ gật đầu, hai tay chắp sau lưng, trên người thể hiện phong cách của một đại lão gia, giọng nói bị làm trầm xuống cho phù hợp rồi mới nói:
–Ta muốn thuê một phủ đệ!
–Phủ đệ sao ạ? Lão gia đến chỗ của ta thuê phủ đệ đúng là lựa chọn chính xác đó ạ!
Hai mắt của lão bản tỏa sáng.