–Đúng rồi, mình có thể tìm địa phương phù hợp sau đó tiến hành tuyên truyền, người khác nhất định sẽ tới chỗ mình tìm... Làm như vậy thì sẽ không cần phải ở nhờ nhà người khác mà lại có thể an ổn kiếm tiền, chẳng những thế còn có phong phạm của thế ngoại cao nhân nữa!  

             Ý nghĩ này là đột nhiên được nghĩ ra.  

             Làm danh sư là phải có tư cách cùng thân phận, không thể vô duyên vô cớ mà cứ ở nhờ trong nhà người khác được. Nếu đã muốn làm danh sư thì họ nên ôm cây đợi thỏ, rồi sẽ có người tình nguyện nhảy vào thôi!  

             Chỉ cần có người đến, hắn tin tưởng chỉ cần dựa vào tài năng lừa gạt của hắn cộng thêm Thiên Đạo thư viện thì người đó khẳng định không thể chạy thoát được.  

             –Tốt rồi! Giờ mình phải tìm chỗ đặt chân trước đã!  

             Sau khi suy nghĩ kỹ thì Trương Huyền cảm thấy đây đúng là biện pháp tốt nhất, hắn búng tay một cái, quyết định sẽ tiến hành theo biện pháp này.  

             Cứ làm như vậy đi!  

             Đã có ý tưởng thì cũng không nên nói nhiều chi nữa, nếu bây giờ công khai ra mặt thì cần mua một vài thứ có thể thay đổi bề ngoài như đan dược, dược thủy thay đổi màu da,...  

             Mặc dù hắn sẽ không dịch dung nhưng là một cư dân của Địa Cầu, việc trang điểm thì hắn vẫn biết một chút, phối hợp với mấy loại đan dược, dược thủy thay đổi màu da. Chỉ trong chốc lát, Trương Huyền thay đổi từ một tên tiểu tử chưa đến hai mươi tuổi thành một nam tử trung niên với gương mặt hơi vàng và hai hàng lông mày đầy uy nghiêm.  

             Soi gương hết nửa ngày, sau khi xác nhận mọi thứ không có sơ hở gì thì Trương Huyền mới hài lòng gật đầu.  

             Sau kh hóa trang xong, Trương Huyền đi đến công hội luyện đan sư.  

             –Muốn khiến người khác tin phục thì nên có một bộ y phục đắt tiền…  

             Người tốt vì lụa, ngựa dựa vào yên, bộ quần áo hắn đang mặc thì nếu nói là y phục của ăn mày thì chắc ai cũng tin; còn nếu nói là trang phục của danh sư thì khẳng định sẽ bị người khác cười nhạo, hắn phải trang bị cho đầy đủ mới được.  

             –Hình như phía trước có một cửa hiệu y phục thì phải?  

             Thầm nghĩ một chút, hắn lập tức nhìn thấy một cửa hiệu y phục cách đó không xa. Chỉ đi vào trong chốc lát thôi mà khi đi ra Ttrương Huyền như trở thành một người khác  

             Mũ lông chồn sang trọng, quần áo lộng lẫy, nhìn bề ngoài thôi là đã thấy sự cao quý rồi!  

             Tuy nhiên cả một thân quần áo xa xỉ này tốn hết hai vạn kim tệ, nghĩ thôi mà lòng hắn như đao cắt rồi.  

             –Coi như là vốn đầu tư vậy!  

             Tự mình an ủi bản thân bằng một câu như thế, sau nửa canh giờ đi bộ thì Trương Huyền lần thứ hai bước vào Thiên Vũ thương thành.  

             Bây giờ đã là buổi chiều, trời cũng đang tối dần.  

             Biết thời gian không còn nhiều nên Trương Huyền nhanh chòng bước vào, không chút nào chần chừ.  

             Nếu trong khoảng thời gian ngắn mà bắt hắn phải tự xách đít đi tìm thì chắc chẳng tìm được chỗ ở mất. Thiên Vũ thương thành được khen là không có không bán thì khẳng định ở đó cũng sẽ có tin tức về phương diện này, hắn không cần mua đứt chỉ cần thuê một chỗ là được.  

             Trương Huyền từng đến nơi này một lần nên cũng không bỡ ngỡ như lần đầu tiên. Hắn lượn một vòng thì tìm thấy một phòng thuê phụ trách việc mua bán và môi giới bất động sản.  

             –Xin hỏi vị lão gia ngài muốn mua gì ạ?  

             Thấy hắn tiến đến, một lão bản mập mạp bước lên chào mời.  

             –Lão gia?  

             Trương Huyền sững sờ, lúc này hắn mới kịp nhớ lại là mình đã cải trang bên ngoài nên nhìn qua khoảng chừng bốn mươi tuổi, không còn là một tên tiểu tử nữa.  

             Lúc này hắn mới nhẹ gật đầu, hai tay chắp sau lưng, trên người thể hiện phong cách của một đại lão gia, giọng nói bị làm trầm xuống cho phù hợp rồi mới nói:  

             –Ta muốn thuê một phủ đệ!  

             –Phủ đệ sao ạ? Lão gia đến chỗ của ta thuê phủ đệ đúng là lựa chọn chính xác đó ạ!  

             Hai mắt của lão bản tỏa sáng.  



             Có thể thuê phủ đệ thì đều là người có tiền, chỉ cần ông ta tăng giá lên một chút thì ông ta lời được một khoảng lớn rồi!  

             –Không biết lão gia ngài có yêu cầu gì về phủ đệ không ạ?  

             Lão bản nhìn Trương Huyền như một con dê béo, hai mắt ông ta sáng lấp lánh.  

             –Sạch sẽ, rộng rãi, vị trí tốt! Nếu phòng ở đã được sửa sang xong hết để có thể vào ở luôn thì là tốt nhất!  

             Trương Huyền nói.  

             –Cái này…  

             Nghe thấy yêu cầu của đối phương, lão bản hưng phấn đến mức hai mắt sáng rực, ông ta thiếu điều muốn nhảy lên luôn.  

             Không cần phải do dự nữa, đây nhất định là là một con dê vừa béo vừa lớn rồi!  

             Không nói cái khác chỉ với mấy điều kiện này thôi thì ông ta muốn chém kiểu nào thì chém rồi!  

             Muốn thuê loại phủ đệ tốt này thì làm sao có thể thiếu tiền được?  

             Nội tâm ông ta hưng phấn đến độ muốn la hét, trên mặt lại giả vờ làm ra vẻ suy tư:   

             –Vị lão gia này, nơi đáp ứng mấy yêu cầu của ngài thì ở chỗ tiểu nhân cũng có, chỉ là… giá cả có hơi chát đấy ạ!  

             Đầu tiên là phải lót cho đầy đủ để sau đó có thể làm thịt một cách vang dội mới được!  

             Hắc hắc...  

             –Giá cả không phải là vấn đề!  

             Trương Huyền khoát tay, trên mặt làm ra vẻ hào phóng.  

             Hiện tại hắn chính là "Danh sư", nếu như lại tính toán chi li một chút tiền trinh này thì thật sự quá mất mặt mũi!  

             –Dạ, dạ! Vậy bây giờ tiểu nhân dẫn ngài đi xem phòng, xem đến khi ngài hài lòng mới thôi ạ!  

             Thấy dáng vẻ hào phóng của vị đại lão gia này, miệng lão bản sắp banh đến mang tai luôn rồi! Ông ta không chút do dự, lập tức đóng cửa tiệm, cầm lấy một chuỗi chìa khoá rồi đi phía trước dẫn đường.  

             Trương Huyền đi theo ở phía sau, hai người đi thẳng một hồi thì tới trước một phủ đệ rộng rãi.  

             –Đây là phủ đệ do một phú thương mới mua năm ngoái nhưng sau đó lại qua đời do bạo bệnh. Con của ông ta là kẻ ăn chơi trác táng, rượu chè cờ bạc gì cũng dính hết, cuối cùng hắn ta thực sự không còn có cách nào khác nên đưa phủ đệ này đến chỗ chúng ta rao bán, thuê gì cũng được. Đồ đạc đã được sắm sửa đầy đủ, vị trí tốt, trang trí cũng hào phóng, để tiểu nhân dẫn ngài vào xem thử!  

             Đứng ở trước cửa phủ đệ, lão bản muốn quan sát phản ứng của Trương Huyền.  

             Tòa phủ đệ này nằm ở trung tâm nơi phồn hoa nhất, vô luận là vị trí hay diện tích đều không có gì để chê cả. Đây chính là lí do ông ta dẫn khách hàng đến đây xem ngay từ đầu, nếu không phú hợp thì có thể đổi chỗ khác, nhưng nếu thực sự được vị lão gia này chọn trúng thì ông ta phát tài rồi!  

             –Vào xem một chút đi!  

             Trương Huyền cũng không nhiều lời.  

             Nếu muốn giả làm "Danh sư" thì chỗ ở tất nhiên phải có phong cách “danh sư”, diện tích không thể quá nhỏ, dù tốn bao nhiêu tiền cũung không là vấn đề!  

             –Được rồi!  

             Thấy đối phương không có cự tuyệt, lão bản lại cười một tiếng, vội vàng mở ra đại môn bước vào.  

             Đó là một sân trong thứ năm của tứ hợp viện có đủ hồ nước lẫn núi giả. Không gian rộng lớn thoáng đãng, trồng đầy các loại thực vật đa dạng, mới vừa tiến vào bên trong thì sẽ lập tức nghe thấy tiếng chim hót, ngửi thấy hương hoa mới nở, cảm giác thoải mái không nói nên lời.  

             –Không tệ!  

             Dạo xong một vòng, Trương Huyền âm thầm gật đầu.  

             Tòa phủ đệ này đúng là nơi mà hắn mong muốn, hắn hoàn toàn có thể xách giỏ vào ở luôn. Bên trong đồ gì cũng có đủ, không cần hắn phải lo lắng sắm sửa thêm thứ gì.  

             Điều quan trọng nhất là nơi này khá gần học viện Hồng Thiên, đi bộ chỉ mất mười phút là tới nơi. Sau khi hắn dạy xong trở về nơi này cũng sẽ không quá muộn.  

             –Vậy cứ quyết định là nơi này đi!  

             Nếu đã vừa ý chỗ này thì Trương Huyền cũng chả cà kê gì nữa mà quyết định chọn luôn.  

             –Đây là phủ đệ lớn nhất mà nằm ở vị trí trung tâm của bọn tiểu nhân cho nên giá cả hơi cao, chính là mười lăm vạn kim tệ một tháng!  

             Lão bản vội vàng nói.  

             –Mười lăm vạn sao?  

             Trương Huyền nhướng mày.  

             Mặc dù hắn không hiểu rõ giá thị trường bất động sản ở thế giới này, nhưng dùng mười lăm vạn để thuê một phòng ở trong một tháng thì quá đắt rồi!   

             Hô!  

             Tu vi không cao.  

             –Ha! Ta chỉ là muốn coi thử tu vi của ngươi một chút thôi mà!  

             Vừa thu tay lại, Trương Huyền đặt tay ở sau lưng, đôi mắt híp lại nhìn đồi phương lần nữa rồi hỏi:  

             –Ngươi nói tiền thuê tòa phủ đệ này là mười lăm vạn một tháng à? Hét giá thuê nhà là năm vạn lên gấp ba, ngươi nghĩ ta là kẻ coi tiền như rác sao…hả?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play