"Mười lượng vàng!" Vương Viễn suy nghĩ một chốc liền trả lời lại. "Mười lượng?” 'Thấy giá mà Vương Viễn đưa ra, Nhất Đao hơi bất ngờ.

Cả Đại Hoàn Đao và Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao mới chỉ có giá mười lượng vàng, hai món đồ trên đương nhiên sẽ có giá cao hơn rất nhiều.

"Mỗi thứ mười lượng!" Vương Viễn nói: "Với cả ngươi phải chuẩn bị tiền trong game cho tai"

"Tiền trong game? ! Tiền mặt không được sao?" Theo lý mà nói, bộ công pháp với vũ khí có hai mươi lượng vàng thì không phải là cao, nhưng nếu đòi tiền trong game thì Nhất Đao có chút khó xử.

"Không được!" Vương Viễn nói chắc như đỉnh đóng cột.

NPC trong trò chơi này rất là bịp người, há miệng mở miệng đều là tiền. Bây giờ Vương Viễn đã nhận ra được tầm quan trọng của tiền trong game. Dù sao thì phần lớn tài nguyên như thuốc, công pháp đều nằm trong tay NPC, tiền mặt không thể giao dịch được với đám NPC đó.

"Được rồi! Vậy để ta đi gom một chút..."

Thấy Vương Viễn nhất quyết phải lấy tiền trong trò chơi, Nhất Đao cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.

Đóng cửa sổ tin nhắn, Vương Viễn tiếp tục lật cái xác, sau đó lôi ra vật phẩm cuối cùng ở bên trong.

[Kinh Phong Lý]

Phẩm chất: Hoàn Mỹ

Thân pháp: + 15

Khí huyết: + 100

Độ bền: 27/30

Điều kiện sử dụng: Thân pháp 15

(Địa hình thảo nguyên - thân pháp + 5]

Kinh Phong: Trong thời gian nhất định sẽ tăng tốc độ di chuyển của người chơi.

Mềm mại: Tăng giới hạn nhảy cao của người chơi.

Giới thiệu trang bị: Tiếng gió truyền đến từ những bụi cây trong rừng tối, quay người một cái đã không thấy tung tích, có thể giúp cơ thể người chơi nhẹ nhàng như yến.

"Vậy mà là giày..."

Đúng là đang buồn ngủ thì có người đưa cho cái gối, hiện tại vấn đề khiến Vương Viễn đau đầu nhất không phải là không học được võ học, mà chính là thân pháp của mình quá thấp.

Lấy ví dụ ban nấy, thân pháp Kỳ Lưu cũng không thấp, Cuồng Phong Khoái Đao lại là một võ học tâm pháp, nếu Kỳ Lưu không ra tay thì chết chắc.

Chính vì cái thân pháp nát bét này của Vương Viễn, cho nên làm thế nào cũng không sờ được tới người Tề Lưu, có thể thấy được thân pháp quan trọng như thế nào đối với người.

Hiện nay thân pháp trung bình của người chơi cũng phải hơn 20, sau khi học xong [Thiếu Lâm Khinh Công], thân pháp của Vương Viễn chỉ lên được 15, điểm thân pháp này vô cùng vụng về.

Đối mặt với Kỳ Lưu, đầu óc Vương Viễn phản ứng rất nhanh, nhưng cơ thể lại không bắt kịp tốc độ, loại cảm giác này đối với người có năng lực phản ứng nhanh nhạy thì phải nói là cực kì khó chịu.

Nhưng một đôi Kinh Phong Lý lại giúp Vương Viễn tăng thân pháp lên được một nửa, tuy thân pháp vẫn thấp như cũ nhưng ít ra cũng ngang tầm với người chơi bình thường.

Sau khi trang bị Kinh Phong Lý lên, Vương Viễn cảm nhận được cơ thể mình nhẹ hơn rất nhiều.

Thật không hổ danh là BOSS cấp bậc Quần Hiệp, sức mạnh của Kỳ Lưu không cao, nhưng đối với những người chơi khác thì võ học với trang bị mà gã có đều là hàng cực phẩm.



Hiệu suất làm việc của Nhất Đao rất cao, Vương Viễn còn đang ở tại chỗ khôi phục trạng thái, đang định rời khỏi thôn Lạc Hạ, Nhất Đao đã gửi tin tới: "Ngưu ca, vẫn chưa bán đao pháp với vũ khí cho người khác chứ."

Nhất Đao biết nhìn đồ, y biết được giá trị của vũ khí và công pháp trong tay Vương Viễn, với hai mươi lượng vàng thì chắc chắn có người muốn cướp.

"Chưa..."

Vương Viễn trả lời, cột hảo hữu của hắn mới chỉ có một hảo hữu là Nhất Đao, tại nơi rùng rú hoang vu này muốn bán cho người khác cũng không bán được.

"Bây giờ ngươi đang ở đâu?" Nhất Đao nghe vậy, vội vã hỏi. "Bên ngoài thành Lạc Dương!" "Gửi tọa độ qua đây, ta đến tìm ngươi!" Nhất Đao hò hét.

"Bỏ đi, hay là để ta đi tìm ngươi, dù sao ta cũng phải về thành." Vương Viễn lặng lẽ trả lời tin tức của Nhất Đao.

Vương Viễn cuối cùng cũng hiểu, Nhất Đao vẫn có đầu óc, do hắn không để tâm thôi.

Vị trí của Vương Viễn là ở nơi nào? Bên ngoài thành Lạc Dương, khu luyện cấp cấp 20, đám quái chỗ này vô cùng nguy hiểm, chỗ này sao có thể để người bình thường tùy tiện tới được chứ. Một tên vô tâm vô phế như Nhất Đao đến đây chết cũng không có gì đáng tiếc, nhưng trong túi ý lại đang mang theo vàng, vậy thì không được.

"Vậy cũng được, ta đợi ngươi ở quán rượu Lạc Dương."

Thôn Lạc Hạ cách thành Lạc Dương không quá xa, sau khi trang bị Kinh Phong Lý thì thân pháp của Vương Viễn tăng lên không ít, chỉ mất tầm mười phút là Vương Viễn đã trở lại thành Lạc Dương.

Trong thành Lạc Dương vẫn nhộn nhịp như thường, Vương Viễn băng qua cửa thanh, dựa vào tọa độ mà Nhất Đao gửi tới, hắn đi tới đi lui cuối cùng cũng tìm được quán rượu Hữu Gian trong truyền thuyết. Cũng không phải do quán nằm ở nơi hẻo lánh, mà là do Lạc Dương có quá nhiều đường, Vương Viễn đi một hồi có chút choáng váng.

"Khách quan ngài đến ăn hay là thuê phòng?" Vương Viễn vừa đi vào trong quán rượu, một người chơi ăn mặc giống tiểu nhị tươi cười đi đến chào đón.

Trong Đại Võ Tiên, người chơi có thể trải nghiệm đủ loại công việc, ở quán rượu làm tiểu nhị, đến tiệm thuốc học nghề cũng có, hơn nữa còn có thu nhập ổn định trong game. Những người chơi có năng lực sinh tôn thấp sẽ lựa chọn những công việc này.

Trong gia đoạn đầu của trò chơi, những người chơi có khả năng và thời gian đến quán rượu để chỉ tiêu cũng không nhiều, ngay cả quán rượu Hữu Gian rộng lớn này cũng chỉ có hai, ba bàn có người ngồi.

Lúc này Nhất Đao đang ngồi gần cửa nhìn xung quanh, ở bên cạnh y có một người chơi mặc y phục trắng, trông rất giống Nhất Đao, không nhìn ra được y thuộc môn phái nào, mà trong tay lại có một thanh trường đao.

Vương Viễn thấy thế bèn đi thẳng đến chỗ họ, không khách sáo mà ngồi xuống đối diện hai người.

Đứng lúc này, một tên đệ tử Thiên Sơn ngồi trong góc quán rượu liếc mắt nhìn Vương Viễn nhỏ giọng nói: "Cao Lão Đại, thằng ranh này chính là người đã cứu cô nương Độc Cô Tiểu Linh kia. Hiện tại hắn đã gia nhập Thiếu Lâm tự, vậy mà lại biến thành bộ dáng này."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play