1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53
Sau khi các diễn viên được trang điểm xong xuôi, cô Giang Lam dẫn chúng tôi lên sân khấu để diễn tổng duyệt lần cuối. Cuộc họp thường niên của Hội Sinh viên cũng bắt đầu. Vệ Lẫm làm cộng tác viên hỗ trợ hậu trường, chốc chốc lại phụ việc trang trí sân khấu, chốc chốc lại sửa đạo cụ giúp, chốc chốc lại chỉnh tóc chỉnh áo cho các diễn viên, mà đến lượt chỉnh cho tôi thì hắn chỉnh lạ lắm… Tôi lại phải sửa tóc vào nếp, vuốt áo phẳng lại. Thoại thì thuộc rồi, giống như mấy lời dẫn trong buổi họp thường niên của Hội thôi. Chẳng qua, khoảng thời gian này, tôi được mọi người quan tâm, chiếu cố nên trải nghiệm nó không giống với cuộc sống đại học trước kia của tôi. Tôi rất trân quý trải nghiệm này. Lúc chờ dưới khán đài, thợ trang điểm dặm lại phấn cho tôi. Nhóm diễn viên chúng tôi ngồi nghiêm túc nghe những lời hướng dẫn cuối cùng của cô Giang Lam. Chợt Vệ Lẫm lại gần tôi, làm này làm nọ khiến vết son mới dặm bị nhòe. – Gan em to thật đấy, Tiểu Vệ… – Christine của chúng ta lại phải dặm son rồi… Mọi người bật cười vui vẻ, bầu không khí dịu đi nhiều. Tôi định lên tiếng thì Vệ Lẫm cản lại, làm như khi nãy hắn không có hôn tôi đâu, hắn chỉ ngáp thôi. Cô Giang Lam cổ vũ: – Trà sữa với cà phê đã đặt xong rồi, kịch vừa hạ màn là hàng giao đến. Mọi người cố lên nào! * Sau khi MC dặn dò những việc cần chú ý trong lúc vở kịch diễn ra, đèn trong hội trường tắt. Bầu không gian im ắng, vở kịch bắt đầu. Màn một, tôi chưa cần phải lên sàn. Tôi đứng sau cánh gà, nhìn cô luật sư và cô y tá đang đứng trên sàn mà tim tôi đập nhanh. Tôi thấy lo lắm. Vệ Lẫm đứng kế tôi, nhẹ nhàng nắm tay tôi. Tôi nhìn hắn. Hắn khẽ nắn tay tôi, động viên: – Anh làm được mà, Sương Sương. Tiếp đó, Hạ Vãn Đình trong vai anh Vole lên sân khấu. Y lướt qua chúng tôi như một cơn gió. Y mặc đồ tây, đi giày da, tóc tai chỉn chu, không giống ngoại hình y thường ngày mà khớp với anh Vole vô tội. Bối cảnh màn một là văn phòng luật sư, kết thúc khi anh Vole đến văn phòng nhờ luật sư biện hộ. Sau đó, anh Vole rời đi. Đến phiên tôi. Luật sư mời Christine làm nhân chứng cho anh Vole, nhưng Christine lạnh lùng từ chối. – Chào ngài, tôi là Christine Vole. Tôi đi guốc, bước lên sân khấu. Cả khán đài im lặng. Tôi lo lắm đấy. Cô luật sư tiếp thoại: – Chào cô, tôi là Wilfrid Robarts. Hỡi quý cô Vole đáng mến, tôi có một tin xấu cho cô… Hình như bên dưới có người nhận ra tôi, người đó la tên tôi. Rồi khán giả bắt đầu xì xào bàn tán… Dưới ánh đèn sân khấu, tôi không nhìn rõ mặt họ, cũng không nghe rõ họ bàn gì. Vùng tôi có thể nhìn rõ là khu vực sân khấu, là nhóm bạn tập kịch gần tháng nay. Thế là tôi mỉm cười như Christine, thanh thoát, thư thái như đang hỏi sáng nay ăn gì: – Chồng tôi, Leonard đang là nghi phạm của một vụ mưu sát. Ngài tìm tôi vì việc này nhỉ? * Christine từ chối lời mời làm nhân chứng biện hộ duy nhất cho người chồng Vole của luật sư Wilfrid để làm nhân chứng buộc tội anh ta. Bước ngoặt này khiến khán giả bàn tán; mà trên khán đài, quý cô Christine vẫn lạnh lùng khai khống khiến luật sư Wilfrid và trợ lý đổ mồ hôi. Những màn kịch với bối cảnh trong phiên tòa sau cũng diễn ra suôn sẻ, cả phía biện hộ cho anh Vole và phía buộc tội anh đã chiến rất căng thẳng. Cả hội trường tĩnh lặng dõi theo diễn biến kịch. Và rồi, luật sư Wilfrid lôi bức thư mà Christine viết gửi người chồng cũ Max của cô. Lại một khúc cua nữa xuất hiện. Phía khán giả ồ lên, gương mặt lạnh lùng của Christine suy sụp. – Bức thư này là giả. – Tôi ra sức chối bỏ – Tôi luôn viết thư trên giấy màu xanh dương, cuối thư luôn có tên viết tắt của tôi. Luật sư Wilfrid nhẹ nhàng lôi chứng cứ thật ra – tờ giấy viết thư màu xanh dương – và hỏi: – Như này à? Christine hoảng loạn, cô hét lên: – Cho tôi xuống! Khán giả lại thảo luận. Dường như chúng tôi đang đứng ở phiên tòa của anh Vole thật vậy. Phía tòa đã khống chế được Christine. Luật sư Wilfrid bắt đầu đọc nội dung bức thư làm chứng cứ thật. Christine ngã xuống, thừa nhận mọi hành vi. Anh Vole được phán vô tội. Anh được thả. Anh Vole – Hạ Vãn Đình – bật cười mỹ mãn, cả hội trường vỗ tay rần rần chúc mừng anh. Mà tôi – đang ở trên sân khấu – khẽ hoảng. Cảnh tượng này… thật quen thuộc. Hạ Vãn Đình vẫn luôn đứng dưới ánh hào quang, còn tôi giống nhân vật phản diện độc ác tựa Christine vậy. Sau khi phản diện thất bại, Hạ Vãn Đình ưu nhã bước ra ngoài dưới làn sóng vỗ tay và lời chúc mừng của tất cả mọi người. Không, không phải thế. Không giống nữa. Tôi lặng lẽ nhìn quanh, thấy một người vẫn luôn dõi theo tôi như thể mọi ồn ào nơi đây chẳng liên quan đến hắn, trong mắt hắn chỉ có mỗi mình tôi. Bắt được ánh nhìn của tôi, hắn mỉm cười. Thật rực rỡ. Thật chói mắt.[Cố lên.] Hắn dùng khẩu hình để truyền tải thông điệp này đến tôi. Không giống nữa, tôi đã có Vệ Lẫm rồi. Tác giả có lời muốn nhắn: Danh sách diễn viên chính trong vở kịch Nhân Chứng Buộc Tội : Nam chính: Leonard Vole ∙ Hạ Vãn Đình Nữ chính: Christine Vole ∙ Lâm Sương Luật sư: Wilfrid Robarts
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53