“Ngài tỉnh rồi à?”
Ánh mắt đầu tiên của ông cụ Phương liền nhìn thấy một cô thiếu nữ đứng trước giường bệnh của mình, vừa đen vừa gầy, nhưng khí chất lỗi lạc, một đôi mắt rực rỡ lấp lánh, sáng cực kỳ.
Thấy cô, có một loại bình yên không nói nên lời: “Cô là ai?”
Tay của Liên Kiều để lên mạch đập của ông ấy, nhàn nhạt nói: “Người đã cứu ông, chúc mừng, cuối cùng cũng thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm, tiếp theo chỉ cần phối hợp với bác sĩ để hồi phục, chỉ cần bảo dưỡng đúng thì còn có thể sống rất lâu.”
Không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, vững vàng thong dong, làm cho ông cụ Phương không nhịn được hỏi nhiều thêm một câu: “Cô tên là gì?”
“Kiều Nhị Liên.” Liên Kiều thu hồi tay, đi tới cửa, mở khóa cửa: “Vào đi, người tỉnh rồi.”
Người nhà họ Phương không dám tin nhìn cô, thật sự tỉnh rồi?
Phương Quốc Đống là người vọt vào đầu tiên, nhìn thấy ông cụ trên giường bệnh, kích động đến mắt cũng đỏ lên: “Ba ơi.”
Con cháu của nhà họ Phương cũng theo sát sau đó, mỗi người đều cực kỳ vui mừng: “Ông nội ơi, ông thật sự tỉnh rồi!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT