Nghiền thuốc, trộn với nhau, dùng các kỹ thuật đặc thù để chế thuốc, động tác của Liên Kiều như nước chảy mây trôi, thuần thục liền mạch trông vô cùng tự nhiên.
Đỗ Hành ngơ ngẩn nhìn cô, nội tâm có một sự kích động không tên, cô lẽ ra nên là người của nhà bọn họ mới đúng.
Suy nghĩ này không có lý do mà bật lên trong đầu, không ngừng quay cuồng, làm anh ta không khỏi ngây ngốc, rốt cuộc là chuyện gì thế này? Sao anh ta lại suy nghĩ miên man như thế.
Trời đã sáng, mười hai viên thuốc đã bày ở trên bàn một cách chỉnh tề, Liên Kiều thở một hơi thật dài, hoàn mỹ kết thúc công việc.
Cô ngáp một cái: “Được rồi, sáng tối dùng một viên, phối hợp với việc châm cứu, không đến ba ngày là tỉnh ngay.”
Ánh mắt của Đỗ Hành sáng lên: “Cô còn biết châm cứu sao?”
Ông nội của anh ta là một cao thủ châm cứu, đáng tiếc đã qua đời từ lâu, ba của anh ta cũng chỉ có năm phần công lực, nhưng đến thế hệ của anh ta, thì chỉ có kỹ năng nhập môn, không dám trị lung tung cho người ta.
Liên Kiều đã thức một đêm, có hơi không gắng gượng được nữa, thân thể của cô còn đang trong quá trình điều trị.
Người trẻ tuổi cũng phải yêu quý thân thể chứ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play