Nhìn sắc mặt trắng bệch Kiều Mỹ Hoa, mọi người cảm thấy bà ấy đáng thương, nhưng người đáng thương tất có chỗ đáng trách.
Cả người của Kiều Nhất Liên phát run, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, đáng thương vô cùng quỳ trên mặt đất: “Mẹ, bé hai, cầu xin hai người, đừng vứt bỏ con.”
Ngực của Kiều Mỹ Hoa đau đớn từng cơn: “Bé hai, chúng ta là người một nhà, thiếu ai cũng không hoàn chỉnh, tại sao con cứ không thể bỏ qua cho chị của con?”
Lời này nói thực sự có ý tứ, trong mắt Liên Kiều hiện lên một tia trào phúng nhàn nhạt: “Chị ta quá hèn hạ, là chị ta có lỗi với tôi, tôi không muốn nhìn thấy chị ta, chỉ đơn giản vậy thôi, tôi đếm đến ba, bà lựa chọn đi, một...”
Kiều Mỹ Hoa lôi kéo tay của cô không bỏ, cả mặt đều đẫm lệ: “Mẹ không chọn, con và bé cả đều là đứa con mà mẹ yêu thương, ai cũng không thể mất được.”
“Cá và gấu không thể nắm lấy cả hai, làm người đừng quá tham lam.” Liên Kiều nhẹ nhàng thở ra một hơi, cô bắt đầu đếm, đến đến ba, Kiều Mỹ Hoa đều không có hé răng.
“Xem ra là bà đã chọn Kiều Nhất Liên.”
Sớm biết sẽ như vậy, tự mình hy sinh mười mấy năm, cảm động toàn thế giới, cảm động chính bản thân mình, thì sao có thể vì vậy mà từ bỏ được?
Nước mắt của Kiều Mỹ Hoa chảy ròng ròng: “Không phải đâu, bé hai, con là con gái ruột của mẹ, chúng ta là có quan hệ máu mủ...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play