Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe cửa, chiếu vào mặt cô, cô tỉnh dậy vì nóng, tâm trạng buồn bực chán nản.
Đúng là sai lầm, quên mất không mua rèm cửa! Còn nữa, phải mua quạt điện mới được!
Thôi bỏ đi, không ngủ được thì dậy thôi, hôm nay còn phải về thôn Điềm Thủy nữa.
Nghĩ đến việc cần làm sau khi trở về, trong mắt cô lóe lên vẻ ranh mãnh, khóe miệng nhếch lên.
Kiều Nhất Liên, chị đây sắp trở về rồi! Chỉ hỏi cô có sợ hay không?
Thôn Điềm Thủy, cả ngày Kiều Mỹ Hoa đều hoảng hốt lo lắng, ăn bữa cơm cũng ngẩn người, chuyện này đã kéo dài bốn ngày liên tục rồi.
Điều này khiến Kiều Nhất Liên rất không hài lòng: “Mẹ, mẹ ơi, mẹ mau ăn đi.”
Sao cô ta có thể không biết Kiều Mỹ Hoa đang nghĩ gì được chứ? Chẳng phải là đang nhớ Kiều Nhị Liên sao.
Cô ta chỉ mong Kiều Nhị Liên sẽ biến mất mãi mãi, không bao giờ quay trở lại nữa, vậy thì cô ta sẽ không gặp phải phiền toái gì nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT