Liên Kiều nhìn anh ta với vẻ mặt thản nhiên: "Anh đang làm gì thế?"
"Tôi..." Thấy bản thân bị bắt gặp, Phùng Chấn Hoa vô thức giấu bình thuốc ra sau lưng, vẻ mặt căng thẳng: "Tôi thấy nơi này có tiếng động, nên đến xem thử."
"Ồ." Liên Kiều khẽ hếch cằm: "Bình thuốc trong tay anh là của tôi."
Trong lòng Phùng Chấn Hoa run lên, anh ta nhắm chặt mắt: "Vì sao cô lại về đây? Không phải đang tổ chức tiệc mừng công ư?"
Liên Kiều khẽ híp mắt, đáp: "Về bắt chuột."
Lời này xóa sạch tâm lý may mắn của Phùng Chấn Hoa, đầu óc anh ta nhanh chóng xoay chuyển.
"Tôi là một cô nhi, dựa vào sự cố gắng của bản thân mới có thể mở ra một con đường máu. Từ nhỏ tôi đã thiếu ăn thiếu mặc, muốn được ăn no thì phải nghĩ cách, cuộc sống của tôi vô cùng khó khăn. Liên Kiều, tôi chỉ nhất thời nghĩ quẩn, bị tiền tài che mắt, xin cô hãy tha thứ cho tôi, có được không? Chỉ một lần này thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play