Thẩm Kinh Mặc châm chước câu nói, dùng tiếng anh lưu loát giải thích: "Chứng cô đơn, thích bóp mì ăn liền để phát tiết, dùng cách trộm đồ để khiến cha mẹ chú ý, dùng hình thức lừa mọi người này để khiến mình được mọi người chú ý, đây đều là triệu chứng của bệnh cô đơn này."
Nặng hơn chút nữa, chính là bệnh tự kỷ.
Mắc chứng bệnh này, người bệnh sẽ không cách nào thành lập quan hệ bình thường với những người xung quanh, không cách nào xã giao bình thường, cũng không thể hòa nhập vào cộng đồng.
Cho dù là kết bạn hay là yêu đương, cũng không cách nào giao lưu bình thường được, cử chỉ quái dị, tư duy cũng khác với người bình thường.
Cô gái kia vốn đang cười dịu dàng ngọt ngào, nhưng theo những lời anh nói, nụ cười đó dần dần biến mất.
Liên Kiều nhìn cô ta một cái, vốn dĩ đã cảm thấy cô ta không bình thường rồi, cô hỏi: "Xem như một loại bệnh tâm thần à?"
"Cũng xem như vậy." Thẩm Kinh Mặc biết rõ loại bệnh này tạo thành do gia đình, vì người nhà không đủ quan tâm, thiếu thốn tình cảm quá nhiều mà ra: "Có điều, cô ta rất cần sự dẫn đường của bác sĩ tâm lí và gia đình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play