Liên Kiều vuốt tóc, nói một cách từ tốn: "Vậy chị nộp thông tin ba đời tổ tiên trước, tôi xem xét xong sẽ ký hợp đồng."
Nụ cười của Trần Minh Minh cứng lại, vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Chị là trẻ mồ côi, lấy đâu ra ba đời tổ tiên?"
Liên Kiều xòe tay, vô tội hết sức: "Thế thì đành chịu, đây là quy định không thể thay đổi được." Cô đùa giỡn cô ta đấy, thế thì sao chứ?
Trần Minh Minh nghiến răng, tức muốn chết nhưng không thể cãi nhau với người ta: "Em đang phân biệt đối xử với trẻ mồ côi à." Cô ta cố tình nói đùa, nhưng thực ra tức đến nỗi đau cả ngực.
Liên Kiều cười một cách ngọt ngào, hoàn toàn không bị ảnh hưởng: "Cô hẳn biết, để vào cơ quan nhà nước và quân đội đều phải thẩm tra chính trị. Tôi đây chỉ phỏng theo quy định của nhà nước, kiên định theo Đảng và Nhà nước. Cô Trần, cô thấy quy định của Nhà nước không ổn à?"
Trần Minh Minh nghẹn họng, cô ta dám nói không à? Tức thật, tại sao người nhà họ Liên đều khó chơi như vậy chứ? Cô ta đã cố gắng không nhận phim, chỉ ở lại Kinh thành, chỉ muốn hạ gục Đỗ Hằng mà thôi. Kết quả thì sao, cô ta muốn gặp Đỗ Hằng một lần cũng khó như lên trời, thường xuyên không tìm thấy anh ta, cũng không biết anh ta đang làm gì. Cô ta sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng. Cấp trên đã thúc giục rồi, nếu không đưa ra chút gì đó, cô ta sợ...
Vài người đàn ông bụng phệ đi tới: "Minh Minh, cô đang nói chuyện với ai thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play