Khóe miệng Liên Kiều giật giật, con mắt nào của anh ấy thấy cô còn là con nít hả?
Người mười chín tuổi, dù thế nào cũng không còn là con nít nữa, mà có khi cô sống tới lúc chín mươi tuổi, bọn họ vẫn còn cảm thấy cô là con nít.
Chuyện này cũng giống như chuyện con cái mãi mãi là trẻ con trong mắt cha mẹ vậy.
Đây gọi là ấn tượng của người nhà.
Mà thôi, mau nói lảng sang chuyện khác: "Cha ơi, con thấy anh cả đi hẹn hò với một chị gái đấy."
Hai mắt Liên Thủ Chính sáng lên, tốt quá, ông nói với vẻ mừng rỡ: "Thằng cả, tuổi tác của con không còn nhỏ nữa, cũng đến lúc phải thành gia lập nghiệp rồi, phải biết nắm bắt cơ hội, tranh thủ hoàn thành chuyện lớn đời người sớm một chút."
Liên Đỗ Trọng thấy đau đầu: "Chúng ta đang nói chuyện của Liên Kiều mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT