Liên Kiều thản nhiên liếc anh ta một cái, không hề khiêm nhường: “Với tôi mà nói, học ở trường nào không quan trọng, quan trọng là mục tiêu đời tôi cơ.”
Khương Khải cứ đến trước mặt cô là lại trở nên bất thường, dù sao cũng đã bị cô gái này nhìn ra con người thật, bèn thẳng thừng hỏi: “Ý là, trường nào thì cũng không thể ngăn được em đến với thành công, phải không?”
“Đúng vậy.” Liên Kiều ngẫm nghĩ giây lát, hỏi, “Mai anh rảnh không?”
Khương Khải giật mình, bỗng thấy khẩn trương hẳn lên: “Có.”
Liên Kiều hất mặt: “Hẹn đủ cả đội đi, chúng ta thi đấu thử với nhau xem sao, coi như diễn tập, anh phụ trách sưu tập đề thi mấy năm trước.”
Khương Khải tức thì ỉu xìu, mất mát và xấu hổ đan xen: “Em tính làm gì?”
Liên Kiều nhìn đồng hồ, cô còn nhiều việc phải làm: “Tính phụ đạo cho mấy người, thời gian của ai cũng đều quý giá cả, cho nên chỉ làm một lần này thôi, anh đi thông báo với họ đi, đến hay không thì tùy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play