Nhưng mấy người kia lại thuộc dạng mê hư vinh, cứ nhất quyết phải thể hiện trước mặt người khác cơ, mua vài bộ quần áo sang trọng, vài món trang sức quý giá treo ra hù dọa người ta, sau đó ở nhà đành ăn cơm rau.
Liên Kiều hả hê lắm, hao tổn tâm tư tranh được cái ghế vợ chính thức, cuối cùng cũng chỉ được vài thứ rẻ tiền: “Ha ha ha.”
Thẩm Kinh Mặc thấy cô cười vui vẻ đến thế, lòng cũng sung sướng theo: “Ông ta vốn định lén lút mở hiệu thuốc kiếm thêm chút thu nhập, mà giờ bị tố cáo, hẳn cả nhà đó phải đói há mồm rồi.”
“Đáng đời.” Thứ cặn bã không xứng được sống tốt, như thế mọi người mới hài lòng, phải không nào?
Chợt một giọng nói yếu ớt vang lên: “Liên Kiều cũng họ Liên à? Là họ hàng xa nhà ta ạ? Sao lại gọi Liên Đỗ Tùng là anh hai?”
Tiếng cười vui vụt tắt, mọi người đồng loạt quay về phía Trình Mỹ Cẩm, bầu không khí trở nên kì quái.
Trình Mỹ Cẩm nhận ra mình vừa hỏi một câu khác thường, bèn xấu hổ nói: “Cháu chỉ tò mò chút thôi, không có ý gì đâu ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play